Một loạt tiếng xương gãy răng rắc vang lên, là tiếng xương nứt toạc ra của mấy người Đông Hoàng trộn lẫn với nhau.
Nhạc Linh Linh nghe thấy đều ngây người, người đang đỡ Lăng Khiếu Thịnh lúc này đã kích động đến mức sắc mặt đỏ sẫm không ngừng thở hổn hển đang cố gắng lay tỉnh Lăng Khiếu Thịnh dậy, nhưng tất cả mọi chuyện đều kết thúc chỉ trong phút chốc, tốc độ của Tân Vũ Phong thật sự quá nhanh,
Nhưng chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà mấy tên người Đông Hoàng đến tận cửa kiếm chuyện tất đều đã ngã xuống, Tần Vũ Phong vụt qua tất cả, bóng dáng lại trở về như cũ sau đó dửng dưng phủi tay mấy cái.
Tân Vũ Phong ngẩng đầu nhìn Nhạc Linh Linh: "Có đem khăn giấy không?"
Nhạc Linh Linh sửng sốt một lúc mới nhanh chóng nói: “Có có có”
Thân là một cô gái hơi có bệnh sạch sẽ, Nhạc Linh Linh đương nhiên luôn đem theo khăn ướt, khăn giấy, khăn tay đầy đủ mọi thứ bên người.
Nhạc Linh Linh đi tới hộc tủ ở cửa phòng, mở cái túi nhỏ của mình lấy ra ba cái sau đó chạy bước nhỏ đến trước mặt Tân Vũ Phong, cung kính đưa cho Tần Vũ Phong giống như đang dâng hiến bảo vật vậy.
Nhạc Linh Linh mở to mắt nhìn Tần Vũ Phong, trong đôi mắt sáng lấp lánh viết đầy dòng chữ ngưỡng mộ.
Tần Vũ Phong đưa tay rút ra một tờ khăn giấy, lau chùi đầu ngón tay nhiều lần sau đó vớt lên mặt một người Đông Hoàng với vẻ mặt ghét bỏ.
"Bẩn thỉu"
Tên võ sĩ tóc đuôi sam đã đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu-chien-than/1179085/chuong-1281.html