Sau khi Tần Vũ Phong nghe xong câu này chỉ muốn bật cười.
Vì vậy, Tần Vũ Phong cũng không điều khiển được mình mà cười lớn!
"Ha ha ha."
Tiếng cười của phóng khoáng của Tần Vũ Phong như chấn động thiên hạ, vang vọng cả Cửu Tiêu!
Anh có một khuôn ngực rộng, và còn có một vẻ oai phong không dễ bị đánh bại!
Khí phách anh hùng hiên ngang, giống như một con sư tử đực dưới mây đang lay chuyển bầu trời!
Gân cốt rắn chắc, giống như ngồi trên một con rồng xanh và rung chuyển mặt đất!
Như thần thánh hàng phục ác ma từ thiên đàng giáng thế, như Thượng Đinh bất khả chiến bại trên thế gian!
“Cái này... Tần Vũ Phong đang cười cái gì vậy?”
Mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau, ngay lúc này họ cũng không biết Tần Vũ Phong đang có ý gì.
Vậy có phải là sợ rồi đúng không?
Không thể nào!
Tất cả những người có mặt ở đây cũng đều không phải là hạng tầm thường, họ đều có thể nhìn ra từng chiêu thức nổi danh thiên hạ của Tần Vũ Phong.
Hơn nữa, bây giờ Hiên Viên Kiếm của Tần Vũ Phong vẫn còn chưa được triệu hồi, nhất định phải có biện pháp nào đó để đối phó, cho dù không thể địch lại thì cũng sẽ không bỏ cuộc.
Có thể là bị hù dọa đến phát điên rồi.
Ngay cả Kiếm Trần cũng lạnh như băng, biểu hiện lạnh nhạt muôn đời không thể thay đổi, cũng đều xuất hiện một vài vết nứt.
Không ai biết tại sao Tần Vũ Phong lại cười.
Chỉ biết tiếng cười của Tần Vũ Phong tràn đầy khí thế và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu-chien-than/1178951/chuong-1145.html