Trong lòng Tân Vũ Phong có chút cảm động.
Lão thiên sự nói như vậy, Tần Vũ Phong đã không hề hoài nghi, Lão thiên sự thèm khát Hiên Viên Kiếm trong tay anh.
Nếu Lão thiên sự thực sự thèm khát như vậy thì đã sớm động thủ không cần nói rồi.
Từ trong lời của Lão thiên sư vừa nói ra Tân Vũ Phong cũng có thể nghe ra Lão thiên sứ vô cùng khinh thường đối với hành vi liên thủ truy sát anh của những tông môn ẩn thế khác.
Đề nghị lần này của Lão thiên sự, có thể nói là đứng đối lập với những tông môn ẩn thể khác.
Xét ở góc độ này, Lão thiên sư là một người vô cùng chính trực, quả thật đáng giá kết giao. Nhưng Tân Vũ Phong vẫn lên tiếng cự tuyệt lời đề nghị của Lão thiên sư.
Tân Vũ Phong chắp tay với Lão thiên sư: “Tâm ý của Lão thiên sự như vậy, tôi vô cùng cảm kích!”
“Nhưng Hiên Viên Kiếm chính là thần binh, rất có lợi với lực chiến đấu của tôi, nói thật với Lão thiên sư, tôi hiện tại đã là Tông Sư Ngũ Trọng Thiên, lại có thần binh trong tay, cũng không sợ bọn họ liên hợp truy kích! Huống chi...”
Tân Vũ Phong mím môi, tiếp tục mở miệng.
“Lão thiên sư có điều không biết, mẹ ruột của tôi Thượng Quan Uyển Nhi, bị mất tích bí ẩn nhiều năm trước”
“Nghe nói hiện tại đang sống ở dãy Côn Luân, trừ việc đó ra, tình hình của mẫu thân như thế nào tôi vẫn luôn không biết, có bị giam cầm hay là vẫn sống tự do... tôi cũng không biết.”
“Muốn cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu-chien-than/1178941/chuong-1135.html