Mộc Dung Chi mở to đôi mắt xinh đẹp, nói lớn:
"Tên xấu xa này, tự tay đâm chết anh ruột, làm xằng làm bậy, ỷ vào lực lượng hùng mạnh của mình để nô dịch mọi người ở Miêu Cương chúng tôi, Mộc Dung Chi tôi cho dù chết, cũng sẽ không bao giờ làm bạn với tên khốn khiếp như anh!"
Mặc dù bị trói, Mộc Dung Chi vẫn như trước không hề khuất phục.
Giữa đôi mắt đẹp tràn ngập sự lên án với Tần Thiên Lâm!
"Được lắm!"
Tần Thiên Lâm trầm giọng."Bốp!" một tiếng!
Chiếc roi lên tiếng trả lời, đánh mạnh lên người Mộc Dung Chi!
Chỉ trong nháy mắt, trên cánh tay Mộc Dung Chi xuất hiện một vệt đỏ thật dài
Không cần nghi ngờ gì nữa, nếu tiếp tục đánh thêm hai roi, những vết gồ phía trên roi nhất định sẽ khiến Mộc Dụng Chi chảy đầy máu!
Mộc Dung Chi trước nay chưa từng nghĩ đến, một chiếc roi lại có thể đem cho người ta nỗi đau kinh khủng đến thế!
Những vết gồ trên roi không hề bắt mắt, nhưng thật ra lại bén nhọn như châm, sắc bén vô cùng!
Ánh mắt Mộc Dung Chi kinh ngạc, không hề phòng bị mà mở to.
Hàm răng cắn chặt vào đôi môi đỏ đến khi môi trắng bệch, để tránh đau đến mức phát ra tiếng
"Đúng là có cốt khí!"
Tần Thiên Lâm cười lạnh một tiếng, tùy ý đưa rơi vào tay thống lĩnh kiểm sĩ Thiết Ưng bên cạnh.
"Đánh cho tôi, cứ đánh trước một trăm roi đã!"
"Vâng, thưa cậu chủ!"
Những người bên phía Trại Thanh Mộc, kể từ lúc Mộc Dung Chi sang đã luôn quan tâm đến động tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu-chien-than/1178770/chuong-965.html