Trong động này chứa đầy đồ cổ và sách cổ vân vân. Tân Thiên Lâm giữ vững tôn chí thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, dù là sách cổ đồ cổ gì đó đều làm người dọn sạch mang đi. Anh ta dẫn đoàn người kiếm sĩ Thiết Ưng canh giữ người Tây Nam Miêu Cường khuân đồ ra ngoài. Đám người Miêu Cương nhìn ghen tị đến ngứa răng, Nam Tuấn Sái cau mày, hận không thể lập tức về Để Đô, báo cáo với Hoàng đế Người Tây Nam Miêu Cương phát hiện kho báu tiền triều Đại Kiền vốn đang định đăng báo lại bị người của Tần Phiệt chen ngang một chân, còn bị bọn họ tự tàng toàn bộ bảo bối! Nhưng Nam Tuấn Sái cũng biết, Để Đô chính là địa bàn của Tần Phiệt. Ai ngờ... huyệt mộ này còn có nhiều lối rẽ như vậy, lại nhiều tiền tài bảo bối như thế!.. Giờ Nam Tuấn Sái chỉ cảm thấy tim mình đang rỉ máu. Đặc biệt là... dưới sự dẫn dắt của Hiệu Ủy tên Chu Quốc Dũng do Tấn Phiệt phái tới kia, không chỉ động chứa bảo vật hiểm có và động chứa đồ cổ, bọn họ lại đến trước của một động bảo tàng rồi! Trong lòng Nam Tuấn Sái chợt dâng lên một ý tưởng. Chờ lát nữa mặc kệ tất thảy, vọt vào đoạt bảo bối rồi lập tức bỏ chạy đi! Dù sao ông ta cũng là tông sư đỉnh, chỉ cần thi triển Hộ Thể canh khí thì đám vũ khí nóng kia chẳng làm gì được ông ta cả! Chờ ông ta chạy khỏi huyệt mộ, lại tiến vào Thập Vạn Đại Sơn Tây Nam Miêu Cương là đám người Tần
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]