Kiếm ý của kiểm Cự Khuyết chính là, chỉ phục tùng những kẻ có thể thao túng nó! Một thanh kiếm cao quý trong thiên hạ làm sao có thể cam tâm phục tùng một kẻ vô danh? Nhưng đối với Tân Vũ Phong mà nói, đây không thể coi là thử thách! Chiến thần Thiên Vũ, thấy hoàng để không quỳ! Hoàng Uy đối với Tân Vũ Phong lúc nào cũng tôn trọng, trung thành, nhưng sẽ không bao giờ vì sợ hãi mà đầu hàng! Anh tin tưởng nghe theo, nhưng lại không hề run sợ! Dường như chỉ trong thời gian ngắn, áp lực lạnh người đáng sợ kia đã tiêu tán dưới sự chống cự của Tân Vũ Phong. Không, cũng không phải là tiêu tán, Hoàng Uy kia đang dần dần dung hợp vào Tân Vũ Phong. Thể hiện sự chấp thuận! Tân Vũ Phong mở mắt ra, kiểm cự khuyết không đưa Tân Vũ Phong vào một thế giới khác! Nhưng khi Tần Vũ Phong mở mắt ra một lần nữa thì có thể thấy khắp người anh đã có sự biến hóa! Mờ nhạt, vắng vẻ, cao quý... Anh đứng một mình trong cung điện, ăn mặc nhếch ngạc, nhưng lại cứ như được trở lại làm một vị hoàng đế! "Cự Khuyết!”. Tần Vũ Phong hô lên một tiếng, trên đầu anh hiện ra kiếm cự khuyết vô cùng uy quyền trong chớp mắt đã càn quét cả kho vàng bạc Nhưng Tần Vũ Phong không phải là một tên trộm xấu xa! Cho dù là một kẻ mạnh, nhưng anh chưa bao giờ làm hại kẻ yếu. Kiếm ý của kiểm Tử Điện có vẻ như cũng ngưỡng mộ, chấp thuận Tân Vũ Phong. Khi tay anh vừa chạm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]