Khi Tần Vũ Phong vừa dứt lời, mọi thứ xung quanh anh bắt đầu mờ nhạt, bắt đầu nhanh chóng trở nên biến sắc, vặn vẹo. Lâm Kiều Như sinh động rõ ràng trước mắt dần dần trở nên mờ mịt, về sau chỉ còn lại một khối màu sắc mơ hồ. Đôi môi của Tần Vũ Phong mở ra rồi khép lại, trên mặt đã không còn một chút vẻ tiếc nuối nào cả. Huy chương trên tay đã bị anh nắm chặt tới mức hơi nóng lên. Tất cả những cảnh tượng say sưa túy lúy đó, cũng biến mất hết. Hoàn cảnh đủ mê hoặc lòng người, đủ làm cho người ta lưu luyến không thôi, cũng tiêu tan vào lúc này. Mọi thứ trước mặt Tân Vũ Phong trở lại bình thường. "Ngôi vị tối cao, thì có liên quan gì tới tôi?" "Nếu tôi muốn ở bên Lâm Kiều Như cả một đời, thì tôi phải tự mình giành lấy nó, cần sự giúp đỡ của ảo ảnh quái quỷ gì chứ?" Hơn nữa, mối quan hệ giữa Lâm Kiều Như và Tần Vũ Phong, mặc dù Tần Vũ Phong dành cho Lâm Kiều Như nhiều sự bảo vệ hơn, nhưng quan hệ giữa hai người là bình đẳng! Từ khi nào mà Lâm Kiều Như nhìn anh với ánh mắt nịnh nọt đó chứ? "Đủ mạnh mẽ để bảo vệ Kiều Như, có thể giải cứu mẹ tôi, còn quan trọng hơn nhiều so với việc trở thành hoàng đế trong hoàn cảnh này!" Tần Vũ Phong lạnh giọng nói với đại sảnh trống rỗng. Trên những bức tranh tường này, vẽ một trăm lẻ tám thanh bảo kiếm kể từ khi thành lập Vương triều Đại Kiền! Mỗi thanh bảo kiếm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]