Lại có tiếng động lớn ầm ầm ruỳnh Huỳnh vang lên. Sau đó Tân Vũ Phong mới hiểu được, ngôi mộ này quả thực sẽ chuyển động. Tuy nhiên, điều kiện chuyển động không phải là tự di chuyển mà là phải khởi động một số cơ quan. Trước mặt anh hiện ra một lối đi trong lăng mộ, phía cuối của lối đi, không biết là cái gì, mà phát ra ánh sáng ngời. Tần Vũ Phong híp đôi mắt lại, mới thích ứng được với ánh sáng trước mặt. "Phù.." Anh hít một hơi thật sâu và bước về phía trước. Đúng như Tần Vũ Phong đã tưởng tượng, sau khi phá giả Kỳ môn độn giáp, phía trước cũng không còn cơ quan gì nữa. Tần Vũ Phong không ngừng men dọc theo lối đi dài đằng đẵng của cổ mộ này. Lối đi trong lăng mộ trống rỗng thênh thang, chỉ có tiếng bước chân của anh vang vọng lại. Cốp! Cốp! Cốp! Tiếng bước chân dần dần hòa làm một cùng nhịp tim. Sau khi trở thành người thường, thể chất của anh quả thực kém xa so với cảnh giới Ám Kinh đỉnh trước đó. Ngay cả một cuộc hành trình bình thường cũng sẽ mất rất nhiều thời gian. Tuy nhiên, gọi nó là một quảng trường, thì thà gọi bằng cung điện lại càng hợp lý hơn! Một cung điện nguy nga tráng lệ và vô cùng xa hoa! Mọi thứ trong đại sảnh đều nguy nga tráng lệ, ngọn đèn bằng ngọc pha lê, phản chiếu ánh sáng của dạ minh châu, phản chiếu sáng chói. Mặt đất được bao phủ bởi những lát đá ngọc bích màu trắng, cảm giác khi chạm vào vô cùng dễ chịu. Mà
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]