Tân Vũ Phong căn bản không dám động vào, lỡ đâu giống như Mộc Dung Chi kia, không cẩn thận mà kích động sương độc gì đó...
Bản thân giờ đây một chút biện pháp cũng chẳng có!
Tần Vũ Phong tiếp tục đi về phía trước, không biết rằng đã đi được bao lâu, anh gần như cho rằng mộ đạo này dường như không có phần cuối.
Sau đó, một màn khiến anh vô cùng kinh ngạc liền xuất hiện rồi!
Trước mặt thể mà lại là một cửa hàng đã bị chặn lại!
Rõ ràng là trước đó Tần Vũ Phong từ kho báu thần binh ra đến chỗ cửa hàng kia!
Rõ ràng là một đường thẳng, chính mình sao lại trở về chỗ ban đầu rồi?
Nhất thời, trong lòng Tân Vũ Phong kinh ngạc không thôi!
Tần Vũ Phong nghiến chặt răng, đại não đang nhanh chóng chuyển động...
Đột nhiên, Tân Vũ Phong đã phát hiện ra một chi tiết cực nhỏ cực nhỏ!
Dựa vào mắt thường, gần như không thể nào phân biệt rõ!
Sự sắp xếp của những viên gạch này thực ra không phải là giống với lúc đầu khi tiến vào mộ huyệt!
Ở giữa mỗi viên gạch đều có một chi tiết sai vị trí nho nhỏ!
Nhỏ bé đến mức mắt thường gần như không thể nào phân biệt rõ được, chỉ có dùng móng tay quệt qua mới có thể cảm nhận từng chút một sự đan xen chằng chịt như vậy ở mép mỗi viên gạch đá!
Vấn đề chính là nằm ở trong này!
Những sự đan xen nhỏ bé này dẫn đến phần mộ đạo này thực ra là quanh co uốn lượn!
Mà điều này dường như không có cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu-chien-than/1178728/chuong-923.html