Tân Vũ Phong hít một ngụm khí lạnh, thẳng lưng đi về hướng đó. Nó cũng không hẳn là mờ nhạt, thứ ánh sáng màu trắng kia nhàn nhạt mà nhu hòa, trông vô cùng mông lung mà dịu dàng. Dạ Minh Châu! Tân Vũ Phong vô cùng vui vẻ, bên trong lăng mộ này, phần lớn dạ minh châu được khảm ở trên vách tường, còn có ở 2 bên đường vào lăng mộ nữa! Nói cách khác, đống đá vụn bị vùi lấp trước mặt anh chính là một kho chứa bảo vật mới! Hoặc là đường vào mộ! Hoặc chính là kho chứa bảo vật khác! Tân Vũ Phong xé tấm vải rách trên người, quấn vào lòng bàn tay. Nếu không cẩn thận bị đá vụn cứa vào tay thì chỉ sợ tình cảnh của anh sẽ lại càng gặp rắc rối hơn! Tân Vũ Phong đeo cái bao tay tự chế, bắt đầu cẩn thận đào đống đá vụn lên. Trên đầu có một cây cột trụ, Tần Vũ Phong sợ bản thân mình không cẩn thận sẽ và phải đống đá vụn nào đó khiến cho cái cột trụ đó bị sập! Đến lúc đó thì anh có kêu trời trời không thấu, kêu đất đất không thưa! “Phù..” Tần Vũ Phong không suy nghĩ nhiều, liền đi thẳng vào. Đó chính là một đường vào lăng mộ dài vô tận! Trên vách tường ở hai bên đều được khảm dạ minh châu chỉnh tề, ánh sáng nhẹ nhàng mà sáng ngời. Trong lòng của Tần Vũ Phong khẽ trầm xuống. Thông đạo ở trước mắt giống y hệt nơi mà bọn họ vừa mới đến.. Dạ minh châu được sắp xếp ở hai bên, đá vụn lổn nhổn ở dưới chân.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]