Hai mắt của Tân Thiên Lâm vô cùng âm độc, hầu như là muốn hóa thành chất độc thực sự muốn đâm về phía của Tân Vũ Phong, mở miệng ra thì vẫn giả vờ lời hay ý đẹp, thật ra mồm nam mô bụng một bộ dao găm.
“Anh trai tốt của tôi, nếu như hai người chúng ta có duyên gặp lại ở Tây Nam Miêu Cương như vậy thì anh cũng đừng vội vàng rời đi nhé được không?”
“Hai người chúng ta cũng nên ôn lại một số chuyện cũ đi chứ!”
Trong lòng của Tần Vũ Phong sau khi nghe những lời này của Tân Thiên Lâm thì cũng trùng xuống.
Tần Thiên Lâm và mình có chuyện cũ gì chứ?
Là thù cũ thì có!
Không còn nghi ngờ gì nữa, người mà trong cuộc đời này Tần Vũ Phong anh hận nhất ngoại trừ Khương Thạch Phương muốn truy sát anh và Tân Thiên Vương đang nắm giữ Thượng Quan Uyển Nhi cùng với người hung phạm sau lưng - Khương Thạch Phượng thì chính là người mà được gọi là em trai của anh, Tần Thiên Lâm!.
Mà Tân Thiên Lâm với anh thì có thể nói là không thể nào cùng xuất hiện được cùng nhau. Tần Vũ Phong đối với người em trai được tiện nghi này của mình thì cũng không có ý gì.
Dù sao thì một đời ân oán ở đời trước thì có liên quan gì đến Tần Thiên Lâm?
Chỉ có Tần Thiên Lâm tự mình theo đuổi Tân Vũ Phong mãi không chịu dứt ra.
Rõ ràng là Tần Vũ Phong đã sớm cắt bào đoạn nghĩa với Tần Thiên Vương, không còn tình bố con nữa, nhưng mà Tần Thiên Lâm vẫn coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu-chien-than/1178695/chuong-890.html