Mộc Dung Chi lúc này mới bước lên sàn đấu và cười nói: "Anh Tần, xin chúc mừng anh!"
Mộc Dung Chi được dạy dỗ tử tế, ăn nói dễ nghe, nhưng dù là khuôn mặt ửng hồng hay ánh nước trong đôi mắt đẹp đó, tất cả đều phản ánh sự phấn khích của cô vào lúc này, và niềm hân hoan trong suốt quãng đời còn lại của cô ấy!
Mặc dù người khiêu chiến Tổng Trung Hãn vừa rồi là Tần Vũ Phong, nhưng trái tim của Mộc Dung Chi luôn dao động theo tình hình chiến đấu trên trận huyết chiến!
Tần Vũ Phong cười nhìn Mộc Dung Chi, vừa muốn vươn tay sờ đầu Mộc Dung Chi.
Một cô gái mới vừa gặp anh như vậy, mà lại quan tâm anh tới như thế.
Nhưng vì lễ phép và lòng chung thủy với Lâm Kiều Như, tay Tần Vũ Phong chỉ hơi chuyển động cạnh hồng anh rồi kiềm chế: "Cô Mộc đã phải lo lắng rồi."
Mộc Dung Chi mím môi cười.
Tần Vũ Phong gật đầu với cô: "Chúng ta đi xuống thôi." "Được."
Tần Vũ Phong xoay người muốn bước xuống, vừa định quay lại đám người, lại bị hắn một tiếng hộ ngăn lại. "Đứng lại!"
Tần Vũ Phong trong tiềm thức nhìn lại.
Tần Vũ Phong vô thức nhìn lại.
Nam Tuấn Sái đứng ở trên cao đã lâu, đã quen với thái độ xem thường, nhìn chằm chằm Tần Vũ Phong với ánh mắt sắc bén như dao: "Này người thanh niên kia, Vương đạo sát quyền của cậu là học từ ai?"
Một câu này của Nam Tuấn Sái có thể được coi là đang ép hỏi.
Dù sao thì Vương đạo sát quyền và hoàng thất cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu-chien-than/1178665/chuong-860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.