Những cao thủ của Ly Hỏa Trại này dường như ngay trong giây tiếp theo sẽ tràn đến, xé nát Tần Vũ Phong!
Bầu không khí tại đó, trong phút chốc như biến thành chiến trường Tu La.
Bầu không khí gươm súng sẵn sàng, vô cùng căng thẳng, có cảm giác như chỉ cần một động tác sơ ý của Tần Vũ Phong, đối phương sẽ xông lên.
Cũng có vẻ, chỉ đợi một tiếng hạ lệnh của Chúc Cửu Sinh.
Mộc Dung Chi nhìn thấy vậy, cũng không thể an tâm ẩn núp sau lưng Tần Vũ Phong!
Cô ta mím nhẹ đôi môi đỏ mọng, nhanh chóng nói với Tần Vũ Phong: Anh Tần, vừa rồi anh có thể đứng ra bênh vực kẻ yếu, tôi đã vô cùng cảm kích rồi!”
“Bây giờ, anh hãy rời khỏi đi! Đừng để bị cuốn vào mâu thuẫn giữa tôi và anh ta!”
Mộc Dung Chi thấy Tần Vũ Phong không hề có ý di chuyển, nghiến răng nói nhỏ giọng chỉ có hai người có thể nghe thấy:
“Anh Tần, cái tên Chức Cửu Sinh này từ trước đến giờ đều nổi tiếng hung ác, hiểm độc bạo ngược, lần này còn mang theo nhiều người như vậy, anh... mau chạy đi!”
“Nếu như anh sẵn lòng ra tay giúp đỡ, sau khi rời khỏi đây hãy đi thẳng về phía bắc, và hỏi dọc theo đường đi, có thể tìm thấy lãnh địa của trại Thanh Mộc chúng tôi.”
“Tới lúc đó, làm phiền anh đi vào thông báo một tiếng, Mộc Dung Chi tôi đang ở đây, bị Ly Hỏa Trại bao vây!”.
Ngữ khí của Mộc Dung Chi, lo lắng cấp thiết, dường như rất sợ Lưu Vũ Phong ở đây, sẽ vì cô mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu-chien-than/1178637/chuong-832.html