Cho dù trái tim Tần Vũ Phong có cứng rắn thế nào, thì khi nhìn thấy cảnh này, cũng khó tránh khỏi đau lòng.
Từng người một ở đây, đã từng cùng anh trải qua bao nhiêu trận chiến lớn nhỏ. Đã từng ở trên chiến trường nâng đỡ lẫn nhau thế nào.
Họ là những người có thể giao phía sau lưng mình cho đối phương, những người bạn sống chết có nhau thực sự.
Không chỉ là mười hai vệ trung thiết huyết thôi.
Ánh mắt Tần Vũ Phong còn đảo qua từng khuôn mặt nghiêm túc mà bị thương của mỗi một vị tướng sĩ nơi đây.
Mỗi người ở đây đều là những chiến hữu mà Tần Vũ Phong dám đem phía sau lưng mình giao lại cho đối phương. “Thiên Vũ đại nhân!”
Lúc này liền có một vị tướng sĩ quỳ xuống mặt đất, trong miệng bị thương, bi ai giống như tiếng dã thú kêu rên. “Sự ổn định của Biên giới phía bắc này, sự an ổn của giang sơn Đại Hạ này, tất cả đều do Thiên Vũ đại nhân đem lại! Nhưng không ai ngờ tới, vị Hoàng Đế ở Đế Đô kia, lại xây cối bắt lừa làm thịt, qua cầu rút ván như vậy” “Nếu vậy thì theo tôi, chúng ta hãy tạo phản đi!” Trong số này không thiếu những người cảm xúc quá dữ dội, nói ra những điều cực đoan.
Nếu như nói trước đó, những lời phẫn nộ của mọi người, là vì bất bình cho Tần Vũ Phong, nói muốn theo Tần Vũ Phong rời đi.
Tần Vũ Phong nghe xong, cũng rất cảm động.
Nhưng hiện tại, họ nói muốn tạo phản, Tần Vũ Phong đường nhiên sẽ không đồng ý.
Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu-chien-than/1178600/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.