Tần Thiên Lâm nói xong thì cúi đầu tìm giày và phóng đi, rốt cuộc cũng nhìn thấy Tần Vũ Phong.
Trên mặt của anh ta hiện lên một nụ cười dữ tợn: "Ôi trời, anh trai tốt của tôi, sao lại nằm trên mặt đất vậy? Cảm giác ghé vào bên chân của tôi, thoải mái không?"
Tần Vũ Phong tự nhiên hiểu được những lời khiêu khích của Tân Thiên Lâm, chỉ là anh cũng không để ý lắm.
Tiểu nhân đắc ý thôi!
Có câu, hổ xuống đồng bằng thì bị chó khinh, bây giờ Tần Vũ Phong chính là đang ở hoàn cảnh này.
Mà mãnh hổ chân chính, cho dù rơi xuống đồng bằng đi nữa, thì làm gì phải quan tâm tới loại chó hoang sủa loạn này chứ?
Tần Vũ Phong không thèm quan tâm, thừa dịp bây giờ mình cũng đỡ một chút, hai tay chống xuống đất, thuận thể đứng lên.
Tần Thiên Lâm không có ý định để Tần Vũ Phong đi như vậy, tiếp tục đi theo sau lưng Tần Vũ Phong, phách lối nói ra: "Ôi trời ơi, anh trai tốt của tôi, bây giờ bộ dáng bò lết của anh rất giống con chó rơi xuống nước, ha ha ha."
"Anh trai tốt của tôi, trước kia không phải anh rất mạnh mẽ hay sao? Một người đã có thể giết được gần một trăm tinh nhuệ của Tần Phiệt! Thậm chí, cường giả cảnh giới tông sư như Trương Lực Ưng mà anh cũng giết chết được!"
Tần Vũ Phong cũng chưa từng quay đầu nhìn lại chút nào, chỉ lạnh lùng nói: "Tần Thiên Lâm, nếu như không phải cậu năm lần bảy lượt mạo phạm tới tôi, thèm nhỏ dãi người phụ nữ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu-chien-than/1178501/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.