Chương trước
Chương sau

"Tần Phiệt? Một trong tám dòng tộc tài phiệt lớn ở Đế Đô, em đương nhiên là biết rồi!”
Lâm Kiều Như nhếch môi, khẽ gật đầu một cái, trong lòng khó hiểu.
Tần Vũ Phong nói với cô cái này làm gì?
Tám dòng tộc tài phiệt lớn ở Đế Đô, ai mà không biết, ai lại chưa nghe bao giờ!
Ở Đại Hạ truyền thừa ngàn năm, mặc sự đời bấp bênh, tám dòng tộc tài phiệt lớn vẫn như cũ sừng sững không đổ, thể lực ngang nhiên, quyền kinh tế lẫn sức mạnh quân sự đều là không thể coi thường.
Bất luận cái gì, khi một dòng tộc tài phiệt ra đi cũng đều đủ thực lực để tái lập một tiểu quốc mới.
Vân vân...
Tần Phiệt là một trong tám dòng tộc tài phiệt lớn đó! Tân Vũ Phong họ Tân, Tân Thiên Lâm cũng họ Tân, chẳng lẽ... Nét mặt Lâm Kiều Như hiện lên thần sắc sững sờ kinh ngạc.
“Không sai!”
Tần Vũ Phong biết Lâm Kiều Như nhìn không ra được, nhưng vẫn là nhẹ gật đầu: “Kỳ thật anh cũng được xem như mang dòng máu của Tần Phiệt, là thành viên Tần Phiệt”
“Cái này.”
Lâm Kiều Như rơi vào trạng thái bàng hoàng kéo dài một lúc lâu.
Nhưng nghĩ lại, vậy thì sao chứ?
Cô yêu Tân Vũ Phong, cùng với việc thân phận của Tần Vũ Phong, thì nào có quan hệ gì?
Mặc dù lượng tin tức này đối với Lâm Kiều Như mà nói, có thể coi như một vụ nổ lớn, nhưng tâm lý có rất nhanh đã khôi phục | bình thường: "Khó trách anh có thể trở thành tổng giám đốc tập đoàn Phong Vân”.
“Không”
Tần Vũ Phong một lần nữa phủ nhận suy đoán của Lâm Kiều Như: “Tập đoàn Phong Vân cùng với Tần Phiệt không hề có một chút quan hệ nào, là anh dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, một tay xây dựng lên”.
Tần Vũ Phong dừng một chút, cho Lâm Kiều Như bình tĩnh để tiếp nhận thông tin, rồi tiếp tục giải thích thân thể của mình:
“Mười tám năm trước, chủ nhân Tần Phiệt hiện tại, cũng chính là bố đẻ anh trên danh nghĩa Tân Thiên Vương, vứt bỏ vợ cả của ông ta, chính là mẹ của anh, Thượng Quan Uyển Nhi, sau đó cưới con gái của Khương Phiệt, Khương Thạch Phương!”
“Khương Thạch Phương kia là loại phụ nữ ngoan độc, lúc trở thành nữ chủ nhân Tần Phiệt rồi không hề từ bỏ ý đồ, mẹ của anh nhiều lần nhường nhịn, nén giận vào lòng rồi, nhưng bà ta vậy mà cũng không để bọn anh yên ổn, mẹ của con côi, tiếp tục đuổi cùng giết tận anh cùng mẹ anh, mẹ của anh cũng vì bà ta mà bị giết hại một cách vô cùng dã man..”.
“Ngay cả anh, cũng là nhờ có gia tộc Thượng Quan bảo hộ, đem hết toàn lực trốn chạy, mới thoát ra tìm được đường sống”
“Mà việc đã đến nước này, Tần Phiệt vẫn như cũ đem anh coi là cái định trong mắt bọn họ! Khương Thạch Phương ả độc phụ này cùng với Tân Thiên Vương đã có với nhau một đứa con trai, chính là Tần Thiên Lâm”

Tần Vũ Phong cầm tay Lâm Kiều Như dịu dàng áp lên má mình, tiếp tục nói: “Cho nên, trước đó có lúc anh đột nhiên rời đi, cũng là bởi vì bọn Tần Phiệt tìm đến anh.”
“Lần này anh chịu nhiều khổ cực rồi”
Tân Vũ Phong nói, đem tay Lâm Kiều Như đặt lên môi mình, hôn lấy hôn để: “Kỳ thật cũng là bởi vì anh liên lụy em. Tân Thiên Lâm muốn lấy em ra để uy hiếp, trả thù anh, đả kích anh, bức ảnh cam tâm tình nguyện giao ra cốt tủy của mình!”
“Đừng!”
Lâm Kiều Như dùng cánh tay kia che miệng Tần Vũ Phong lại: “Đừng nói như vậy, sao em có thể trách anh được? Muốn trách chỉ có thể trách cả cái đại gia đình Tân Phiệt kia, đều là một lũ long lang dạ sói đội lốt người, luôn muốn làm tổn hại tình thân huyết thống!”
- ------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.