Chương trước
Chương sau
Chỉ có ba người Tần Phiệt đến dự tiệc là không có vẻ bất ngờ, giống như đã đoán được từ trước.
Nhất là Tần Thiên Lâm.
Vẻ mặt vui sướng cười trên nỗi đau của người khác.
Anh ta còn tưởng rốt cuộc Tần Vũ Phong cũng nghĩ thông, đồng ý với Tần Nghiêm Vương...
Xem ra, quả nhiên Tần Vũ Phong chính là kẻ điên, anh từ chối hôn sự này chính là hoàn toàn đắc tội Thần Nghiêm Vương.
Nếu thái độ từ hôn có thể uyển chuyển một chút, có lẽ Thần Nghiêm Vương sẽ tức giận, nhưng lửa giận không quá lớn.
Dù sao nam cưới nữ gả, tuy rằng hôn sự đó cũng chỉ là ý của bố mẹ, không phải tâm đầu ý hợp.
Nhưng Tần Vũ Phong đã dùng biện pháp cứng rắn nhất, ở trước mặt mọi người, trực tiếp tuyên bố.
Anh sẽ không kết hôn với Ngọc Linh Long!
Từ hôn! Một giây cũng nhớ kỹ!
Điều này làm mặt mũi Tần Nghiêm Vương và quận chúa bị mất hết.
Tần Thiên Lâm hả hê nghĩ, chuyện này vừa vặn, đúng lúc thật!
Tần Vũ Phong từ hôn ở trước mặt mọi người, làm mặt mũi Thần Nghiêm Vương và quận chúa mất hết, Tần Vũ Phong sẽ không có kết quản tốt!
Còn Tần Thiên Lâm, anh ta đây sẽ kết hôn với quận chúa, chiếm lấy nửa sân tuyệt thế trận bảo, tám trăm đội quân Thanh Phượng, đi đến đỉnh cao của cuộc đời!
Khóe môi Tần Thiên Lâm cong lên, không thể kiềm chế nụ cười, tám trăm đội quân Thanh Phượng đều là mỹ nhân hiên ngang, tư thế oai hùng, chỉ cần vài người trong đó nguyện ý trao thân cho anh ta...
Anh ta rất hài lòng với mấy cô gái xinh đẹp đó!
Đến lúc đó anh ta sẽ có quan hệ thống gia với nhà họ Ngọc, xem tên nhóc Tần Vũ Phong lấy gì đấu với hắn.
Tần Thiên Lâm hài lòng nghĩ, sau đó xoay người nhìn về phía quận chúa.
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều giống Tân Thiên Lâm, toàn bộ ánh mắt đều tập trung vào Ngọc Linh Long, tò mò về phản ứng của cô ấy.
Chỉ thấy khuôn mặt xinh đẹp của Ngọc Linh Long tái nhợt, đôi mắt thu thủy tuyệt đẹp đầy mông lung, hàm răng trắng như ngọc cắn chặt đôi môi đỏ mọng, như thể đang cố gắng hết sức để kiềm chế...
Cô gái từ trước đến nay luôn kiêu ngạo, không thua gì đàn ông giờ phút này cũng lộ ra vẻ yếu đuối.
Là hòn ngọc quý trong tay Thần Nghiêm Vương, cũng là viên minh châu của Đại Hạ, được ông nuông chiều từ bé, muốn cái gì có cái đó.
Sự tức giận của Thần Nghiêm Vương hiện rõ trên mặt.
Đôi mày rậm nhíu chặt, mặt ông đỏ bừng, hàm răng bị cắn chặt.
Ông không ngờ Tần Vũ Phong lại từ chối cuộc hôn sự này!
Những người không liên quan có mặt ở đây đều không dám chọc vào Thần Nghiêm Vương.
Đừng nói đến Tiêu Mặc Chiến là người đã thông báo việc chiến thần từ hôn.
Bây giờ, Tiêu Mặc Chiến trực tiếp đối mặt với lửa giận của Thần Nghiêm Vương.
Thần Nghiêm Vương nhìn chằm chằm anh ta, Tiêu Mặc Chiến không dám ngẩng đầu lên cũng có thể cảm giác được ánh mắt bắn lên người, lưng anh ta run lên.
"Láo xược!"
- ------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.