Hơi thở mục nát ập vào mặt.
Từng ngọn cỏ từng gốc cây, từng viên gạch từng viên ngói trong căn nhà cũ đều mang theo ký ức thời thơ ấu của anh.
Thăm lại chốn cũ nhưng không gặp lại người xưa! “Haizz..” | Ngay lúc Tần Vũ Phong bùi ngùi, đột nhiên bên ngoài truyền đến một tiếng quát lớn.
“Dừng tay!”.
“Đám súc sinh các người lại lén lút chuồn vào phủ Thượng Quan, lại muốn trộm đồ sao?”
“Có tin ông đây. Liều mạng với các người không?” Nghe nói vậy, Tần Vũ Phong và Tiêu Mặc Chiến đồng thời quay đầu lại.
Chỉ thấy một ông lão què chân, tay chống gậy, sắc mặt giận dữ đang liều mạng xông về phía Tần Vũ Phong.
. Nhưng ngay sau đó, sau khi ông ta thấy rõ bộ dáng của Tần Vũ Phong, cả người cứng đờ rồi run rẩy như bị điện giật, ngơ ngác đứng tại chỗ. Tamlinh247.com Cập nhật nhanh nhất !
“Cậu... Cậu chủ nhỏ, là cậu sao?”
Giọng nói của ông lão hơi run rẩy, dường như có chút không dám tin, không ngừng lấy tay xoa mắt mình.
| Dù sao Tần Vũ Phong đã rời khỏi đây mười tám năm, vẻ ngoài và khí chất đều thay đổi long trời lở đất.
Năm đó bác ấy đã mạo hiểm tính mạng, dẫn Tần Vũ Phong rời khỏi nhà họ Thượng Quan, đáng tiếc khi bác ấy trở lại, Thượng Quan Uyển Nhi đã không còn thở nữa. Tamlinh247.com Cập nhật nhanh nhất !
“Bác Chu! Mười tám năm nay bác vẫn ở đây và bảo vệ căn nhà cũ này sao?” Tần Vũ Phong không thể nhìn được hỏi.
“Tôi đã đồng ý với cô cả là phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu-chien-than/1178240/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.