Chương trước
Chương sau
"Ha ha…”
Tần Vũ Phong cười mỉa mai: “Lâm Yến Vân, cô đã mạnh miệng như thế thì để tôi cho cô xem ít chứng cớ nhé!”
Chứng có?
Nghe anh nói vậy, toàn trường đều lộ ra vẻ tò mò.
Mà Lâm Yến Vân lại như nghĩ tới cái gì, đồng tử co rụt, theo bản năng muốn ngăn trở, nhưng vẫn chậm một bướ!
cTần Vũ Phong đã rút di động mở một đoạn video ra.
Trong video, Lâm Yến Vân ăn mặc quyến rũ lả lợi, đứng trước người Tần Vũ Phong lắc lư câu dẫn.
Cô ta thậm chí còn chủ động ghé vào bàn công tác, dáng người đẹp đến hoàn hảo, làm người sinh ý tưởng kì lạ.
“Chủ tịch, chỉ cần anh muốn, tối nay người ta chính là người của anh nha!”
“Xin ngài thương tiếc em đi mà…”
“Chủ tịch, cầu xin anh… cho em một cơ hội đi mà! Chỉ cần anh buông tha nhà họ Lâm, anh muốn em làm gì cũng được!”
Từng lời từng chữ đều ám chỉ quá trắng trợn rõ ràng.
Thấy video, cả hội trường nổ tung rồi.
“Trời ạ!”
“Không ngờ Lâm Yến Vân còn có một mặt hèn mọn như vậy!”
“Hạng đàn bà lả lợi ong bướm thế này không xứng làm bạn gái cậu Hạng!”
“Nhìn bộ dáng cô ta uốn éo khoe khoang kìa, so kỹ nữ còn thuần thục!”
“Vừa rồi cô ả còn mắng nàng mắng Lâm Kiều Như là hồ ly tinh cơ đấy, chắc ghen tị nên trả đũa chứ gì?”
“Không! Cái này không phải thật” Lâm Yến Vân liều mạng lắc đầu, muốn giải thích.
Nhưng cô ta giải thích lại không đáng tin chút nào.
Video rành rành ra đây, chẳng lẽ còn giả được hay sao?
Lúc trước, nhà họ Lâm bị tập đoàn Phong Vân phong giết, Lâm Yến Vân chủ động nhào vào lòng chủ tịch Phong Vân, muốn giành được niềm vui của người ta. Nhưng Tần Vũ Phong lại ngại cô ta bẩn, đuổi cô ta đi.
Lâm Yến Vân có chết cũng không ngờ được băng theo dõi trong văn phòng bị người lấy ra.
Bằng chứng như núi!
Hạng Hồng Vũ đứng cạnh mặt tái mét, bộ dáng nhăn nhỏ như nuốt phải ruồi bọ.
Cô gái anh ta nhung nhớ vậy mà chủ động quyến rũ người đàn ông khác, còn biểu hiện ra tư thái hèn mọn như thế!
Trong khoảnh khắc, Hạng Hồng Vũ cảm thấy trên đầu có một cặp sừng, vừa cao vừa cứng như sừng trâu.
“Anh Hồng Vũ, anh nghe em giải thích!”
Lâm Yến Vân vội nhào tới.
“Cút ngay!”
Hạng Hồng Vũ thô bạo đẩy cô ta ra, thái độ quay ngoắt 180 độ.
“Oa hu hu…”
Lâm Yến Vân òa khóc, cũng không dám lại kích thích anh ta, chỉ có thể lùi vào trong góc.
Sau đó.
Hạng Hồng Vũ quay đầu, hai mắt đỏ đậm như máu tươi, hung tợn trừng Tần Vũ Phong.
“Đồ vô liêm sỉ, mày cũng thủ đoạn lắm, dám làm tao mất sạch mặt mũi! Nhưng kết quả không có gì thay đổi! Nửa Dương Hải này đã liên hợp chống lại tập đoàn Phong Vân của mày rồi! Mày bây giờ chỉ là thủ trong lồng thôi, cùng đường mật lộ, cô độc không nơi nương tựa! Không tin mày thử hỏi xem ở đây có phủ hào nào tình nguyện ủng hộ mày không?”
Hạng Hồng Vũ như đã nắm chắc phần thắng trong tay, kiêu ngạo vô cùng.
Với anh ta mà nói, có thể khiến tồng giám đốc Phong Vân nắm giữ ngàn tỷ tài sản bị mất mặt trước bao người đúng là hành động uy phong vĩ đại!
Ai ngờ, đằng sau chợt vang lên một giọng nói uy nghiêm: “Tôi ủng hộ chủ tịch Phong Vân!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.