Tắm xong, Tuyết Y xuống lại phòng ăn, dáng vẻ cậy trả giống là người có lỗi gì, mặt nhởn nhơ nói:
- Vui vẻ quá nhỉ.
Từ Vũ mời mọc:
- Hàn thiếu cũng ngồi xuống ăn đi chứ. Cứ tự nhiên.
Tuyết Y đi lại tủ lạnh lấy nước uống, cậu nhìn Từ Vũ:
- Nhà tôi, cậu không cần mời.
- Ồ. Tôi quên mất.
Từ Vũ ngước lên nhìn đồng hồ, cậu kêu lên:
- Chết, tôi phải về để đón bà xa rồi….haizz…lại muộn rồi. Chào hai vị nhé, gặp lại sau.
Cậu vội vàng phi thân ra ngoài đại sảnh lấy khoá xe rồi lấy xe ra về. Tuyết Y khoan thai ngồi xuống đối diện với Tử Di, cậu nheo mắt nhìn sắc mặt xanh xao của Tử Di, việc này khiến Tử Di không còn tự nhiên ăn uống nữa, cô khó chịu đứng dậy định ra ngoài thì Tuyết Y lên tiếng :
- Không ăn nữa à.
- Tôi no rồi.
- Ừm. Vậy uống thuốc rồi nghỉ sớm đi.
Tử Di nghe xong lời dặn dò,cô không đáp trả chỉ lững thững về phòng. Hôm nay sao cậu ta lại nhẹ nhàng đến thế, lại có trò gì sắp tới sao. Một dự cảm mơ hồ không rõ nét nào lại đến với cô nhưng nó vẻ lành tính hơn thì phải…
Tuyết Y ngồi một lúc mới trở về phòng Tử Di đang nằm, cô vẫn quay lưng về phí cửa kính đó…Tuyết Y từ từ đi lại, cậu đặt mình xuống nằm cạnh cô khiến Tử DI lạnh tóc gáy, cô cố tình nằm dịch vào sát mép giường trong. Tuyết Y vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vo-le/2367497/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.