Vị bã sĩ bỏ cặp kính xuống sóng mũi nhứơng mắt nhìn bà Min đang sắm săm ôm tay con mình hỏi dồn dập :
- Bác sĩ, con tôi không sao chứ. Nó mất nhiều máu quá, truyền máu…máu truyền máu cho nó đi. Bao nhiêu tôi cũng trả.
- Mẹ – Níck cau mày kêu lên.
Vị bác sĩ lắc đầu, đứng dậy…thái độ này khiến bà Min liên tưởng đến những pha trong phim…trong trường hợp bác sĩ lắc đầu nên mới lắc đầu như thế.
Bà nhìn con trai mình ;
- Sao con dại dột thế hà con…chỉ vì một đứa con gái từ chối, mà có phải nó từ chối một lần đâu cơ chứ, sao con lại phải tự tử thế này…con ơi là con…
Muốn cười cũng không nổi. Sao mẹ cậu lúc nào cũng vậy, làm quá là sở trường của bà thì phải.
Thôi ngồi im cho bà nói một mình chán rồi cũng thôi.
Bà Min quay lại nhìn hai tên vệ sĩ quát :
- Còn không đỡ cậu chủ vào phòng đặc biệt nằm cho bác sĩ theo dõi.
2 tên vệ sĩ nhìn nhau, bó tay…Níck tự đứng dậy đến phòng đặc biệt bà Min đã bỏ tiền để có.
Cậu nằm vắt tay lên trán,mặt đăm đăm suy nghĩ tìm xem cách nào có thể để Lệ Hàn động lòng…
Bà Min vừa đi vừa gọi địên cho Víc:
- Cô mau đến đây. Nhanh, tôi muốn thấy cô trong phòng 5 phút.
- …
- Chuyện gì chuyện gì …- Bà Mina vuốt ngực cho bớt giận cố từ từ nói :- Cô đến đây rồi sẽ biết. Bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vo-le/2367471/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.