Xe ngựa của đại ca chạy trên đường rất êm, bên trong còn rất rộng, hai bên ghế có thể chứa thêm được năm sáu rương đồ lớn và có cả tủ mà vẫn ngồi thoải mái. Ta thấy chúng bị khóa kĩ cũng không định chạm vào. Chắc đây là đồ của đại ca, mỗi khi đi tuần định kì đều mang theo.
Thoáng chốc đã đến cổng phủ, cận vệ của đại ca mở cửa xe, hạ ghế bậc thang thấp cho ta bước xuống, đợi khi ta bước vào bên trong cổng rồi, họ mới thúc roi cho ngựa đi.
Ta biết vào giờ này mẫu thân lại đang trò chuyện cùng các phu nhân nhà khác tại gian chính, nên ta lẻn đi vào bằng cái ngõ nhỏ dẫn tới nhà bếp để về phòng, nhưng còn chưa tới bếp đã bị Lũy quản gia bắt gặp.
“Tiểu thư, Tiểu thư bị thương ở vai đã khỏi chưa?”
“Khỏi rồi, ta về phòng đây.”
“Tiểu thư đi cẩn thận!”
Lũy quản gia theo mẫu thân từ khi nào ta cũng không biết, chỉ là khi ta có nhận thức đã luôn thấy Lũy quản gia bên cạnh mẫu thân, bà ấy cũng rất tốt với ta, nhưng đôi khi ánh mắt bà ấy khiến ta cảm giác mình đang bị dò xét, mọi lúc mọi nơi.
Ta bước nhanh qua mặt Lũy quản gia, bước về phòng mình, định lấy tập sách ra viết chữ, dù sao mấy ngày này ta cũng không cần sang phủ quận chúa, cứu được nàng một mạng, nhà họ Dạ gửi cả núi quà sang cho ta, toàn là thuốc bổ từ khắp nơi, do mẫu thân nàng vừa về đã vội mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771858/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.