"Tiểu thư, người nhìn gì vậy ạ?"
Cẩn Y ngồi bên cạnh đột ngột hỏi, ta giật mình lắc nhẹ đầu.
"Không có gì, chỉ là ta hơi mệt thôi!"
Cẩn Y nhìn sắc mặt ta có vẻ lo lắng.
"Tiểu thư có sao không? Tiểu thư, người đừng nghĩ nhiều nữa, đã an toàn rồi, hay là chúng ta về phủ cho Tiểu thư nghỉ ngơi trước?"
"Ta không sao, đi đón Cận An đã!"
Cẩn Y gật đầu, cất cái khăn tay bị vấy máu vào trong túi, nàng đưa cho ta một bình nước trong tay nải đeo trên người, ta không uống, chỉ cầm và hỏi Cẩn Y điều mà hiện giờ ta muốn biết nhất.
"Ngươi biết cưỡi ngựa sao?". Ta nhìn chằm chằm vào Cẩn Y, hy vọng sẽ nhận được một câu trả lời có khả thi.
"Vâng! Tiểu thư, hồi nhỏ nô tỳ đã từng làm nô dịch trong một trường đua ngựa, cũng biết cách khống chế chúng một ít, chỉ đủ dùng thôi, không ngờ hôm nay còn có thể cứu mạng đó ạ!"
“Vậy sao?"
Ta lưỡng lự, lại hỏi: "Ban nãy tại sao ngươi cầm thanh kiếm đó? Ngươi không sợ?”. Gương mặt ta giữ nguyên bình thản, nhưng trong lòng không như vậy, ta chờ đợi nàng cất tiếng. Ta không muốn thất vọng.
“A... ! Vì… ban nãy tình huống nguy cấp, bọn chúng dám động vào Tiểu thư, Cẩn Y... chỉ làm bừa thôi ạ!"
Cẩn Y vừa nheo mắt ngây ngô vừa nói, lúc nói xong nàng lại rùng mình, tự nắm hai bàn tay mình, cúi đầu mếu máo nói với ta.
"Tiểu thư, nô tỳ... thực sự không biết...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771830/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.