Trên đường đến doanh trại ngày hôm sau.
"Tiểu thư, người muốn uống nước không?"
"Không cần! Lấy cho ta cái hộp kia đi!"
"Đây thưa Tiểu thư!"
Sau buổi nói chuyện với Dương Kỳ, ta mất cả chiều để đem mấy món trang sức bằng ngọc Hoành Điền ra xem lại, chỉ có hai ba món, còn lại phải đến tiệm trang sức lớn nhất mà ta đã vào lần trước để mua.
Việc phân biệt kiểu này, trước giờ ta nhìn nhiều khắc quen, không có ai chỉ dạy, bây giờ còn phải hướng dẫn cho người khác, nhiều thứ không biết phải bắt đầu từ đâu.
Lúc lên xe, ta dặn Cẩn Y mang theo, trên đường có thể xem lại, để nghĩ cách giải thích sao cho dễ hiểu nhất, ta còn tập với Cẩn Y, nàng thông minh nên rất nhanh cơ bản đã nhận biết được ngọc Hoành Điền thật.
"Tiểu thư, đến nơi rồi!"
Cẩn Y khoác thêm áo choàng cho ta trước khi xuống xe, Dương Kỳ đang bận, nên cử một người ra đón, dẫn chúng ta tới trước cửa lều. Ta gật đầu cảm ơn.
"Làm phiền rồi!"
"Không đâu Lưu cô nương!"
Xung quanh doanh trại ai ai cũng có việc, ta cũng bước vào bên trong lều, Cẩn Y và Cận An theo sau, bắt đầu nhận nhiệm vụ.
Ba chúng ta chưa khép cửa lều xuống, mọi người trong lều đều đứng dậy cùng lúc, đồng thanh.
"Chào, Lưu cô nương!"
Ta gật đầu chào lại bọn họ, vội nói: "Mọi người đều ngồi đi! Không cần khách sáo!"
"Không được, Lưu cô nương trước là khách quý, sau là thầy dạy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771801/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.