"Các vị Tiểu thư, Công tử đừng hoảng."
Cửa phòng mở ra, hai người bước vào, họ ung dung khép cửa lại. Người đi trước một thân bạch y đơn giản, bước đi thanh thoát, khuôn mặt như họa, hoàn mỹ vô cùng.
"Tại hạ đường đột đến, mong có thể giúp cho các vị Tiểu thư Công tử đây, tiến hành viết lại kịch bản."
Ba chúng ta ngồi hồi lâu, Từ Khiêm đại diện đứng dậy, với biểu cảm trên mặt huynh ấy, chắc chắn không quen biết nam tử này.
"Ngươi là..."
Nam tử bạch y cử chỉ tự nhiên ngồi xuống, lãnh đạm trả lời.
"Vu Tử Ưu, ta chính là tác giả của vở Bạch Ngữ Thư Sinh, vừa nãy đã vô tình nghe thấy vài lời nhận xét của các vị ở đây về vở kịch."
Ta và Quân Nhu nhìn nhau, tên này là tác giả của vở kịch, hắn nghe thấy hết những gì hai chúng ta đã nói, đến đây giúp viết kịch bản, cái gì vậy?
Sau đó Vu Tử Ưu kéo thêm một cái ghế, nghiêm trọng: "Ngồi đi."
"Đây là Khương Hựu Thạc, bằng hữu của ta.". Vu Tử Ưu mở lời giới thiệu.
Bấy giờ chúng ta mới để ý, theo sau Vu Tử Ưu còn một người nữa, một thân hắc y như chìm vào bóng tối đang bước ra. Hình ảnh trong căn phòng bí mật kia hiện lên, ta ngẩng lên nhìn hắn, bất ngờ tách trà rơi xuống bàn, nước đổ lênh láng.
"Cẩn thận!"
Một cánh tay Khương Hựu Thạc kéo ta đứng dậy khỏi ghế, tránh dòng nước dây phải y phục. Chỉ là hắn hơi mạnh tay, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771787/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.