Sau khi từ hàng trà bất ổn kia về, trên đường tới tiểu viện, ta bắt đầu thắc mắc.
"Bọn cho vay tiền trong thành có thể làm loạn đường phố như vậy sao?"
Cận An không nói gì, còn Cẩn Y nghe ta hỏi liền giải thích: "Tiểu thư, trước giờ chưa có chuyện như vậy xảy ra, chắc là có ẩn khuất gì thì bọn cho vay kia mới làm thế!"
Ta dừng lại, nhíu mày hơi khó chịu nhìn nàng: "Khuất tất? Ngươi nói cứ như ngươi hiểu rõ nơi này lắm?"
"Tiểu thư, là nô tỳ... nghe mọi người nói, thành Chiêu Châu luôn có tuần tra liên tục, tuy rằng mấy việc không hay có thể xảy ra nhưng không khi nào ảnh hưởng tới mạng người đâu ạ!"
Nghe nàng nói xong, ta chán chường: "Đợi tới ảnh hưởng mạng người thì còn gì để nói, nếu lỡ hôm nay không phải là ta, ngươi dám chắc là không có người khác bị như vậy không?"
"Tiểu thư..."
"Ta đói rồi, dọn cơm đi, hôm nay ta muốn ăn một mình!"
Nói xong, ta vụt lên đi trước, cuộc sống ở đây thật phức tạp, chỉ mới đi có mấy bước trên phố cũng đã gặp được lũ côn đồ ghê tởm đó.
Ta từ sau khi bị bắt cóc hụt hai lần ở ngay tại kinh thành, đã sớm không còn trông mong an toàn của mình được bảo đảm ở bất kì chỗ nào nữa, dự tính về sau chỉ ở trong y quán cho xong.
Bữa trưa, ta chỉ ăn một bát canh rau cải, không động đũa đến các món còn lại. Tối đến, lúc ăn cơm còn phải nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771747/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.