Khương Hựu Thạc bế nó gật gù.
"Chắc là đang mọc răng!"
Lau lần một xong, vừa quay đi nghỉ tay đã phải lau thêm lần hai, không biết nó mơ thấy gì mà nước dãi chảy tèm lem thế không biết.
"Này... ngươi!"
Ta giật mình hét lên, nhìn chằm chằm nó đầy khó chịu.
Đứa nhỏ ngủ mớ huơ tay huơ chân lung tung hết cả, rồi bằng một cách kì cục nào đó, nó nắm được ngón tay đang cầm cái khăn của ta, giữ chặt không chịu buông.
"Tiểu tử thối..."
"Ư... ư... ư... ư..."
Ta đây chưa nói gì tiếp thì nó đã nhíu mày trước, miệng mếu máo khẽ kêu như tiếng mấy con mèo hoang hay nằm ngủ trên mái nhà mỗi tối, cái lũ đó luôn làm ta bực mình không thua gì con khướu với giọng hót man rợ vào sáng sớm.
"Chuyển... sang ác mộng rồi?". Ta nhìn đứa nhỏ, trong đầu nghĩ.
Khương Hựu Thạc ngồi xếp bằng nhẹ nhàng đặt nó xuống, một tay ôm, một tay bắt đầu xoa lưng, rồi lại vỗ nhè nhẹ. Sau thời gian ngắn cặp chân mày ngắn cũn của đứa nhỏ đã giãn ra được một ít, nhưng không quên dùng bàn tay bé tẹo của nó nắm ngón tay của ta, để trước bụng và vùi đầu vào lòng Khương Hựu Thạc mà ngủ.
"Chờ đã... ngươi... phải thả tay ta ra nữa chứ!"
Nó dĩ nhiên không đáp được lời nào, chép miệng thêm mấy lần rồi ngủ ngon lành, mặc cho ta vì nó mà phải ngồi một cái dáng khổ sở. Ban đầu vốn dĩ là ta ngồi bên trái Khương Hựu Thạc, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771704/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.