Cẩn Y bên trong xe cứ cách một đoạn dài nàng lại hé cửa sổ, còn nôn nóng hơn cả ta, xem chừng nào đến cổng thành, mặc cho đại phu căn dặn chú ý đến vết thương.
Ta nhắc nhở nàng.
"Cẩn Y, ngồi yên chút!"
"Vâng ạ!"
Cẩn Y qua loa đáp, đổi lại lôi con dao găm trong cái hộp dưới ghế ra dùng khăn lau lau chùi chùi, từ ngoài vỏ cho tới lưỡi, đến khi cảm thấy đủ sáng đủ bóng mới đem đi cất.
Không biết ngơi tay!
Còn lần mò dưới sàn xe, cảm giác chạm phải chút bụi, tiếp tục gom chúng thành một nắm, bỏ vào một mảnh vải vụn cột lại.
Thói quen khó bỏ!
Xong xuôi mới thò tay ra ngoài cửa sổ, hí hoáy cầm một bình nước nhỏ nàng luôn mang theo để rửa tay.
Vô cùng sạch sẽ!
"Ngồi yên đi!"
Ta thở dài, nhìn nàng lui cui làm đủ trò sao cho xung quanh không một vết bẩn, từ bàn ghế, cả sàn cũng không chừa, thà rằng ban đầu ta để nàng ngồi trông chừng cửa sổ còn hơn.
"Tiểu thư, ban sáng người chỉ ăn có mấy muỗng cháo, bây giờ chắc là đói rồi, nô tỳ dọn vài món điểm tâm cho người nhé?"
Ta không nói gì, Cẩn Y vội lấy cái giỏ đồ ăn mà Vu Kiều Thương chuẩn bị cho chúng ta, bày trên chiếc bàn nhỏ ra bốn đĩa bánh. Có ngọt có mặn, thêm cả một bình trà nàng làm sẵn, bọc một lớp khăn bông dày bên ngoài nên vẫn còn ấm.
"Tiểu thư, đây ạ!"
Ta uống trà trước, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771563/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.