"Mặc kệ ngươi!"
Ta cầm cái vòng bỏ vào một cái hộp rỗng gần đó, phủ thêm tấm vải nhỏ, đậy kín nắp, rồi bắt một cái ghế, trèo lên đặt nó trên nóc giá sách, tự trấn an bản thân.
"Mình không nhặt gì hết!"
Rầm
"Tiểu thư!"
Trời đất ơi!
Ta vừa giấu cái vòng xong, còn chưa bước xuống đất hẳn thì lại bị Cẩn Y dọa cho một trận suýt té, ta mắng nàng.
"Ngươi nhẹ nhàng một chút đi chứ!"
Cẩn Y gật gật đầu, trình bày tình thế nguy cấp.
"Tiểu thư, Thanh Tề cô nương cho người tới nói Tôn Khương Diễm quấy khóc bên kia mãi không chịu nín, Thanh Tề cô nương hết cách rồi, mời Tiểu thư qua đó giúp một tay đi ạ!"
"Tôn Khương Diễm nào?". Ta không nhớ mình có biết người nào họ Tôn cả.
"Chính là con bé buổi sáng đến tìm Tiểu thư đấy ạ!"
Ta bước xuống ghế thở phào: "À!"
Rắc rối lại tìm đến cửa rồi đây.
Lạc Lạc, ta thực sự mắc nợ nó sao?
Nhưng sau đó ta nhìn lên trần nhà thở dài.
"Ừ, ta mắc nợ nó thật!"
Ta xếp gọn sách, đứng dậy đi ra ngoài lấy công trừ nợ, trước khi rời khỏi cổng, ta dừng chân e dè hỏi.
"Cẩn Y, hôm nay... Khương Hựu Thạc có ở nhà không?"
"Nô tỳ không rõ nữa ạ, lúc Tiểu thư nghỉ ngơi nô tỳ khóa luôn cổng, ở bên trong dọn dẹp nên không rõ lắm ạ!
Tiểu thư tìm Khương Tướng quân có việc sao ạ?
Hay nô tỳ đi hỏi giúp người?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771530/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.