Xe ngựa chạy qua khỏi cổng thành thì bầu trời đã quá trưa, gần như chuyển sang chiều, chúng ta còn phải mất thêm một canh giờ nữa để có thể tới y quán.
Thanh Phi kết thúc giấc ngủ ngắn trên xe, cũng kịp thức dậy khi vừa đến nơi. Nàng không thèm che miệng ngáp một cái rõ to, tay vỗ vỗ vào mặt rồi cùng ta đi vào trong, Đậu Đậu và Viên Hoặc thì ngồi ngoài này chờ.
Bước được mấy bước thì ta nghe tiếng ngựa rời khỏi, biết là người kia lại đi rồi.
"Tẫn Linh tỷ tỷ, ở đây thời tiết mát mẻ thật đó! Nhưng sao chỗ này lại chia làm hai bên làm chi ạ?". Thanh Phi chắp tay sau lưng vừa đi vừa nhìn quanh, hớn hở tò mò về nhiều thứ.
"Một gian dành cho bệnh nhân, một gian là nhà bếp và kho trữ thuốc, lát nữa chúng ta sẽ qua đó."
"Vâng!"
Ta trước tiên dẫn nàng đi rửa mặt, rồi đưa nàng tới cho sư phụ kiểm tra mạch lại, xong thì sẽ đi bốc thuốc bổ sau.
Cộc... cộc...
"Vào đi!"
Khi ta đẩy cửa bước vào, sư phụ đang bận rộn với mấy giá sách. Ta cũng quen với việc mỗi lần sư phụ tìm hiểu một vấn đề nào đó, người đều lật tung mọi thứ trong phòng làm việc lên hết như vậy.
Nhặt mấy quyển sách nằm dưới sàn lên, khép lại, ta cẩn thận dọn lối đi vào gọn một chút.
"Sư phụ, con trở về rồi ạ!"
"Tẫn Linh đấy à!"
"Vâng!"
Sư phụ ta không vội quay đầu, tay cầm một quyển sách lướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771490/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.