"Nhưng mà gì?"
"Nhưng mà... ban nãy... Khương huynh... nói là không được mà ạ!". Vu Kiều Thương lần nữa chối từ.
Đáng tiếc, Kiều Thương không biết Thẩm Quân Nhu một khi đã muốn làm gì thì không bao giờ bỏ ngang, vậy nên, nàng ra sức dụ dỗ Kiều Thương, kéo cả ta vào.
"Ban nãy khác, bây giờ khác, muội cứ nói đi đã!"
"Muội... muội..."
"Kiều Thương, muội nhìn xem, Tẫn Linh cũng muốn biết nữa này! Phải không?"
Kiều Thương nhỏ bé trong lòng bối rối tột độ đến mức hai bàn tay quíu cả vào nhau, ta nhìn Quân Nhu đang háo hức, tự hỏi rốt cuộc tại sao nàng lại muốn biết đến vậy.
"Không được thì thôi, đừng làm khó muội ấy nữa!"
"Nhưng mà..."
"Không nhưng nhị gì nữa, ăn đi!". Ta gắp đồ ăn cho vào bát Quân Nhu, giục nàng nhấc đũa.
"Ngươi... ây da... làm ta tức chết đi được!"
"Thẩm tỷ tỷ và Lưu tỷ, hai người biết nhau từ trước rồi ạ?". Triệu Trúc Liên ngồi bên kia một mình, ta nhận ra từ khi Khương Hựu Thạc rời khỏi thì cô ta luôn giữ kín mồm, bây giờ mới bất ngờ lên tiếng.
Quân Nhu quàng tay qua vai ta, tự hào nói.
"Phải, đây chính là người bạn tốt nhất của ta!"
"Thì ra là vậy!". Ánh mắt Triệu Trúc Liên sượt qua ẩn chứa ý gì ta không rõ, Quân Nhu đã ngước mắt thẳng thắn hỏi.
"Có gì làm ảnh hưởng tới cô nương rồi sao?"
"Không, không có ạ! Chỉ là muội thấy, hai người mới gặp nhưng có vẻ thân thiết..."
"Vậy hả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771109/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.