"Tiểu thư ngủ ngon ạ, nô tỳ tắt nến cho người nhé!"
Cẩn Y buông xong rèm, nàng nhẹ nhàng đi ra ngoài, trở về phòng mình cách ta chỉ một gian. Dù Cẩn Y đã tắt nến đi rồi, bên ngoài vẫn sáng vì đống đèn lồng luôn thắp.
Ta trùm cái chăn quá ngực, xoay mặt vào trong vách nhưng chưa ngủ ngay được.
Vì mấy lời của Khương Hựu Thạc cứ hiện lên trước mắt.
Tuy bề ngoài ta tỏ vẻ không muốn quan tâm, nhưng phải nói thật trong lòng có một chút tò mò nhỏ về vị hôn thê kia của hắn.
Rốt cuộc là cô nương thế gia nào ở kinh thành mà ta chưa từng được nghe qua, còn cao quý đến mức đích thân sư phụ ta phải ra mặt ngỏ lời giúp cơ chứ, hai người Thanh Tiêm và Thanh Tề cũng không nói chuyện này cho ta nghe lần nào.
"Ai được nhỉ?"
Còn có một việc, Khương Hựu Thạc nói, hắn và cô nương kia chưa từng gặp mặt, lại là sao nữa?
Chẳng lẽ đây là hôn ước do sư phụ ta và phụ mẫu hắn định đoạt sẵn cho?
Nhưng mà...
Nhìn thế nào đi nữa thì sư phụ ta có vẻ không phải là người ép buộc người khác nghe theo ý mình, hiện giờ người còn chẳng thèm giục Thanh Tiêm tỷ tỷ thành thân nữa là.
Khó hiểu!
Ta lăn qua, khẽ chớp mắt nhìn lên nóc nhà, nhướng tay thò ra kéo cái màn lại kín hơn, vài con muỗi bay vo ve bên ngoài màn thật khiến ta ghét bỏ.
Ta ôm cái gối, nhắm mắt nhủ mình thiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771107/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.