Gần 10 giờ tối, Ngân tìm chìa khóa để khóa cổng nhà trọ nhưng không tìm thấy, cô mới quay sang hỏi My:
- Bà thấy chìa khóa cổng đâu không?
- Tôi nhớ Mộc Miên treo nó trong cái mũ kia kìa, bà mở ra xem có không.
Ngân cầm chìa khóa cổng đi ra sân, Tiểu Màn Thầu thấy tiếng bước chân quen thuộc của cô thì tung tăng chạy theo đằng sau. Vừa tới gần cổng thì thấy bóng một người đàn ông ở đấy, anh đang thay bóng đèn hỏng ở đường.
Vừa nhìn cô liền nhận ngay ra người đó là anh, cô không đánh tiếng mà cứ đứng nguyên một chỗ nhìn. Văn đang đứng trên hai hòn gạch ba banh xếp chồng lên nhau, thay lần lượt từng bóng đèn hỏng trong con ngõ nhỏ của cô. Thỉnh thoảng, đám bụi bặm bám trên bóng đèn cũ rơi xuống trúng vào mắt anh làm anh phải dừng lại đưa tay dụi mắt, cô tủm tỉm cười.
Tự nhiên cô lại nghĩ, không biết kiếp trước cô làm bao nhiêu việc tốt mà kiếp này cô lại gặp được người đàn ông dịu dàng đến thế. Ngày hôm ấy cô chỉ buột miệng vu vơ phàn nàn với anh về dãy đèn đường bị hỏng trong xóm, cô giải thích vì cả xóm không có đàn ông nên cũng chẳng ai rảnh rỗi mà bắc ghế lên thay bóng đèn hỏng cả. Cô nhớ khi mình càu nhàu với anh về chuyện này, anh đang bận bàn giao công việc cho các thành viên trong đội qua điện thoại, cô không nghĩ anh lại để ý đến cả mấy lời nói bên ngoài này của cô.
Anh phủi tay, cười nhẹ một cái, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ven-duong-chua-no/1077951/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.