- Thứ nầy đâu phải dành cho anh mà chê.
Búng điếu thuốc ra xa, Duy đanh giọng :
- Nó cũng không phải dành cho em. Anh mà thấy em cầm đến nó một lần nữa thì liệu đó.
- Xì, anh Hưng còn chưa hăm em như vậy, nói chi anh.
- Hưng đâu thể nào như anh để em so sánh.
Nhớ lai hồi nãy Duy cũng nói câu tương tự với Quang, Lam Uyên lầm bầm :
- Tự cao, tự đại đến mức dễ ghét.
Dứt lời cô vùng vằng rút một điếu thuốc khác gắn lên môi châm lửa.
Giọng Duy lửng lờ :
- Phải ở đây có gương soi, để em có dịp nhìn rõ mình hơn nhỉ? Giận anh ta rồi châm thuốc đốt đời mình hay sao ? Quang không đáng để em phải làm vậy đâu Lam Uyên.
Lam Uyên nhếch môi, cách nhịp chân và kẹp điếu thuốc của cô làm Duy phát … cáu. Nhưng anh sẽ làm gì đây ? Nhào đến giật phăng điếu thuốc, lên lớp cô một tăng hay dịu dàng năn nỉ. Để rồi sau đó thì sao ? Tất cả những tình cảm anh cố nén xuống tận đáy lòng sẽ bị tung hết lên hết à? Duy không muốn như vậy vì Lam Uyên đã có Quang kề bên, hay vì anh có Tố Nga kề bên?
Anh đã dặn lòng đừng nên gặp Lam Uyên nữa, rồi cũng chính anh tìm đủ mọi cách đến đây để được nhìn gương mặt dễ yêu, nhưng rất
Xấu ở chỗ nào ? Đàn ông buồn biết uống rượu giải khuây, hút thuốc để nguôi ngoai. Đàn bà buồn chỉ biết khóc thầm, chớ không thể khoác tay ai nhậu một chầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vang-may-do/1029639/chuong-6.html