Lam Uyên cố tình chọc Duy với ánh mắt khiêu khích và cô thấy anh cười. Cái miệng rộng rất có duyên của đàn ông xua vội những nét lạnh lùng khó khăn nãy giờ, khiến Duy bỗng linh hoạt hơn.
Anh nói một câu không ăn nhập vào đâu cả:
- Bạn em đúng là đặc biệt. Mới nhìn thôi đã thấy khác thường.
Lam Uyên đan hai tay vào nhau. Duy tự nhiên nhìn cô, nụ cười trên môi anh vẫn không tắt. Thái độ ấy làm “người tình trăm năm” của Duy khó chịu. Cô ta tằng hắng nhắc khéo:
- Sinh nhật anh, anh nói gì đi chớ. Linh hỏi anh có vui không kìa?
- Đương nhiên là vui vì được nhiều người nghĩ tới mình.
Tố Nga phụng phịu:
- Không dám nhiều đâu. Chỉ có mình em nghĩ tới anh thôi. Bữa tiệc nầy em làm vì anh và duy nhất cho riêng anh với Linh.
Lam Uyên khẽ đá chân Vi Lan, cô bé rất nhạy nên hiểu ý Uyên ngay. Lan kéo Uyên đứng dậy rồi nói.
- Tình cờ được biết hôm nay là sinh nhật anh Duy, tụi em xin chúc anh sinh nhật vui vẻ.
- Và hạnh phúc nữa. - Lam Uyên nhếch môi góp thêm.
Rồi cô nghiêm chỉnh nói tiếp:
- Rất tiếc tụi em phải đi ngay.
Hồng Linh kêu lên:
- Kỳ vậy, làm tao quê độ rồi đó.
Duy cũng lên tiếng:
- Không lẽ anh vô duyên đến mức “chưa quen đã lạ , chưa gần đã xa” sao?
Thấy Tố Nga vờ ngó lơ sang những bàn khác, Uyên cương quyết từ chối:
- Sẽ còn những dịp khác vui hơn và tự nhiên hơn hôm nay.
Duy đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vang-may-do/1029635/chuong-2.html