Kể từ ngày hôm đó đến nay cũng đã hơn môt tuần trôi qua Hương vẫn không tài nào có thể quên khoảnh khắc ấy từng cử chỉ và nét mặt của ba cô nó cứ khắc sâu vào trong trí nhớ những lúc nhớ lại Hương vẫn có day dứt mãi trong lòng nỗi buồn khó tả sau vụ việc đó Phong đã nói cho cô biết về việc tại sao anh lại đối xử tốt với cô Phong nhìn cô với ánh mắt buồn và tiếc nuối kể cho Hương nghe về câu chuyện năm xưa lúc mà cả hai gặp và bỏ lỡ nhau sau cùng Phong nói:
- Về khoảng nợ của ba em tôi sẽ xóa bỏ nó em hãy xem như đó là lời cảm ơn của tôi đã dành cho em về tất cả nhờ có em xuất hiện vào lúc đó tôi mới có động lực để mà bước tiếp đến ngày hôm nay.
- Cuối cùng tôi mong em từ giờ về sau hãy sống thật tự do hạnh phúc và đừng gặp lại nhau vào hoàng cảnh như bây giờ nữa tạm biệt em.
Phong rời đi với những bước chân nhẹ nhàng, Hương trầm lặng nhìn theo bóng lưng đó cô chợt nhận ra anh chàng im lặng thờ ơ trước những câu hỏi ngớ ngẩn của cô giờ đây đã lịch lãm và ân cần đến vậy Hương thầm cười khi nhớ lại lúc đó quả thật khó ai biết trước được chuyện gì sẽ xảy ra
Còn về phần ông Sang theo lời bác sĩ ông đang mắc chứng rối loạn cảm xúc cần được nhập viện theo dõi và điều trị thêm Hương đã đưa ông vào một bệnh viện tâm thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-va-troi/3371223/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.