Trên thế giới này có biết bao nhiêu là con người mỗi người đều mang trên mình những dáng vẻ và màu sắc khác nhau tôi và cô ấy cũng vậy có lần tôi hỏi cô ấy lần đầu tiên gặp anh em cảm thấy anh như thế nào cô ấy suy nghĩ một hồi lâu rồi nói:
- Lần đầu gặp nhau anh cho em cảm giác như đây là một người kỳ lạ anh lúc nào cũng tự tin về mình và anh có một nụ cười tỏa nắng làm em cảm thấy khó chịu nhưng khi tiếp xúc được với anh một thời gian em lại cảm thấy anh như là một người hoàng toàn khác!
Bổng dưng cô ấy dừng lại và không nói tiếp nữa tôi tò mò về câu nói tiếp theo của cô ấy nên đã cố hỏi cô ấy thêm nhưng cô ấy chỉ lắc đầu cười rồi nói là:
- Lần sau em sẽ nói.. vậy còn anh lần đầu gặp em anh thấy em thế nào?
Tôi cười trêu chọc nói:
- Em rất khó gần.
Cô ấy nhìn tôi hỏi "là thật sao" tôi cười rồi nói "thật đó" đối với tôi nó chỉ là một phần nào đó khi tôi nghĩ về cô ấy có một sự thật rằng "khi lần đầu gặp em anh đã bị em mê hoặc rồi" tôi biết tôi sẽ xấu hổ khi phải thừa nhận với cô ấy như vậy nhưng nó là sự thật.
* * *
Tại một phòng trọ nhỏ chật hẹp Hương đang bận rộn chuẩn bị bữa tối Hương ăn vội vài muỗng cơm rồi lại phải nhanh chân chạy đến tiệm làm thêm. Hương phụ lau dọn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-va-troi/3336050/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.