Có thể tưởng tượng được một nam thanh niên đã trưởng thành, bề ngoài giống như thiếu niên anh tài uy vũ phi phàm, mời khách ăn cơm lại có thể đưa đến nhà hàng KFC không? Càng khiến người ta tức lộn ruột chính là, người bị mời lại là một thiếu nữ như hoa như ngọc, như bách hợp trong hang núi, chính là diệu linh thiếu nữ.
Mộc Cận ngồi trên ghế, đối với vẻ mặt cười cượt lâu không bị ăn đòn của người nào đó, chỉ biết im lặng khóc ròng, cộng thêm YY chính mình hóa thân thành thiếu nữ xinh đẹp vô địch vũ trụ ôm chặt lấy băng ghế.
Tôi đâm, tôi đâm, tôi đâm đâm đâm!
Đại khái là biểu cảm của cô quá nghiêm túc và trang trọng lại kỳ quái, cuối cùng Bạc Tam từ đĩa cánh gà nướng ngẩng đầu lên, nghi hoặc nhìn cô: “Không ăn sao?”
Mộc Cận sa sầm mặt, vồ lấy cốc cà phê tuyết, mở nắp ra, dùng một chiếc thìa nhỏ ra sức múc một thìa kem to, một ngụm nuốt xuống.
Kết quả, nuốt vội quá, kem lạnh đánh thẳng lên huyệt Thái Dương như muốn nổ tung.
Bạc Tam thấy cô nhe răng trợn mắt ấn huyệt Thái Dương, nhịn không được nhíu mày: “Làm sao vậy?”
Mộc Cận nhăn nhó, thoáng liếc mắt qua anh: “Ăn nhanh quá.”
Quả nhiên đồ của đại ác ma, không thể đụng lung tung… Lực sát thương gần như bằng cái đó cái đó.
Ai ngờ trong lúc Mộc Cận đang không vui vì Bạc Tam cười nhạo mình, anh đột nhiên duỗi tay qua, ngay khi cô đang không để ý, hai ngón cái đưa lên ấn nhẹ hai huyệt Thái Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-va-buom-hoa-hoa-ho-diep/10278/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.