18.
Ta đang đợi tới lễ tốt nghiệp của trường học vào đầu hạ.
Theo sắp đặt lúc đầu, ngày hôm ấy, ngay sau lễ tốt nghiệp ta sẽ thành thân với Thôi Chiêu. Còn hiện tại, đương nhiên ai cũng hiểu trong ngày đó người ta thành thân sẽ là Chu Cố Đường.
Nhưng trong khoảng thời gian này, ta lại thường xuyên không thấy hắn đâu cả.
Chu Cố Đường có lẽ đang bận rộn xử lý mấy việc buôn lậu ở Giang Nam, những lúc rảnh rỗi ta đều chẳng thấy hắn đâu. Mấy lần gặp mặt đều là vô tình bắt gặp trên đường, hắn phi ngựa vút qua, quan phục đỏ rực tung bay như cánh bướm.
Ta đứng nép ở ven đường, hắn vừa hò hét vừa phi qua, không một lần ngoảnh đầu, cũng chẳng hề chạm mặt.
Giống như thật lâu về trước, chúng ta chỉ là những người qua không quen không biết.
Chu Cố Đường gầy đi nhiều rồi.
Nghe nói, vì bản án đó rất lớn, nên hắn sẽ phải rời kinh, chưa biết khi nào mới quay về.
Ta nghĩ, cho dù như thế nào, trước khi hắn rời đi, ta cũng phải gặp hắn một lần. Nhưng giờ ta mới chợt nhận ra, những cách liên lạc giữa ta và hắn ít đến thảm thương.
Có lẽ do hắn quá bận rộn, nên cho dù thị nữ cố gắng truyền tin bằng cách nào cũng không thấy có hồi âm.
Ta chỉ còn biết dậy sớm, đến bên ngoài phủ làm việc của hắn để đợi.
Vào một buổi sáng cuối xuân, khi trời tờ mờ sáng, không khí vẫn hơi se lạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tuyet-trieu-lo-ha-kho/3327188/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.