Ánh sáng ban mai chiếu rọi khắp con đường của họ. Chiếc xe bon bon tiến thẳng ra đường lớn, rồi lại vòng vào những ngã tư sau đó lại xuất hiện ra hai hàng cây xanh. Con người bắt đầu thưa thớt dần, nhưng khung cảnh xung quanh vẫn trong rất thơ mộng và ấm áp. Từ Liên ngồi trong xe thì đang trò chuyện với Lĩnh Khiên về công việc đó:
- " Nói thật luôn thì ngôi nhà đó là của ông cậu tôi, chúng tôi đều sống với nhau ở đó "
- " Bất ngờ thật! Ông cậu của anh lớn tuổi chứ? "
- "... Tôi cũng không nhớ rõ, lâu rồi chúng tôi chưa được gặp ông ấy. Ông ấy vẫn ở đó nhưng không thể gặp được "
- "... Bí... Bí ẩn thật "
- " Và cũng nhắc nhở cô trước, đừng bước lên lầu 3, tôi sẽ không chắc chắn rằng tính mạng của cô và cả tiểu Hùng " Lĩnh Khiên nói giọng nhẹ nhàng nhưng vẫn có ẩn ý cảnh cáo.
- " Được, tôi hứa! Tiểu Hùng rất ngoan, tôi sẽ nhắc nhở nó. "
- " Tốt!"
Đi hơn 20 phút nữa thì ngôi nhà đã xuất hiện, trong ngôi nhà có vẻ rất cổ kính và quý tộc. Nó không hẳn là một cái biệt thự nhưng trong cũng không kém gì nhiều. Rất cao và rộng, giống như lời của Lĩnh Khiên chỉ có 3 lầu. Và lầu 3 trong thật sự u ám hơn hẳn. Họ xuống xe và kéo hành lý ra ngoài. Chỉ có hai cái vali và một cái túi đen lớn, tiểu Hùng ngoan ngoãn kéo hai vali đứng ra sau mẹ.
Sau đó cảnh cửa lớn mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tuyet-roi-tren-mua-he-phao-do/936935/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.