Đó là một buổi sáng sớm, với ánh nắng ban mai sáng soi khắp công viên Đế Tư. Hình ảnh những cụ già cùng nhau tập thể dục, những chị gái áo trắng áo đỏ với nước da rắn chắc đang chạy bộ khắp vòng cứ lặp đi lặp lại như vòng tuần hoàn mùa thu. Đối với người dân nơi đây, những chuyện này xảy ra như thường ngày và chẳng có gì đặc biệt. Nhưng đối với tiểu Hùng thì khác, nó ở quê nên những hình ảnh này trong vô cùng lạ lẫm và tràn đầy thích thú. Nó quay sang hỏi mẹ:" mẹ ơi! Những ngừơi đó đang làm gì thế ạ? "
- " Họ đang tập thể dục, chúng ta phải đi thôi, không thể ở đây thêm được nữa " Từ Từ Liên vừa nói vừa thu xếp hành lý
- " Đi đâu hả mẹ? Ngủ ở đây tốt hơn gầm cầu kia... "
Từ Liên ngừng động tác, cô nhìn thẳng vào con trai, trong tim lại có chút đau buồn. Cô đưa tay vuốt tóc cậu nói:" chúng ta sẽ đến nơi tốt hơn. "
Như hiểu được điều gì đó trong câu nói của mẹ, cậu bé gật đầu ngoan ngoãn xách túi đồ lên vai rồi đi.
Vào lòng thành phố, những tòa cao ốc và các trung tâm nằm chắn ngang hai bên lên, cao đến nổi có thể đâm thủng cả chín tầng mây. Trong thành phố trông rất nhiều người qua lại nhưng vẫn theo quy luật riêng của nó. Và đặc điểm chung những người ở đây đều ăn mặc rất sành điệu và mát mẻ. Chỉ riêng hai mẹ con mặc quần áo quê mùa, trên vai với những cái bao to nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tuyet-roi-tren-mua-he-phao-do/936932/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.