Bốn tiếng trước khi lễ trao giải cuối năm diễn ra.
“Bà ơi, bà nhớ xem con trên TV nha bà! Tối nay lúc bảy giờ trên kênh CTV đó a."
Bà Phượng đang được cô giúp việc chải tóc, bà nghe cô nói vậy thì mỉm cười nói: “Lát nữa bà sẽ xem cùng cô giúp việc với mấy người hàng xóm khác, con không biết bọn họ cũng mong ngóng được nhìn thấy con trên TV giống như bà đến mức nào đâu.”
Hốc mắt Tuyết Nhi bỗng dưng nóng lên, cảm giác nước mắt sẽ rơi xuống bất cứ lúc nào.
Không chỉ có bà nội, cô còn có chồng mình bên cạnh, có những người hàng xóm ở quê nhiệt tình, có những người hâm mộ luôn ủng hộ hết mình.
Và còn, gia đình nhà chồng cô nữa.
Thời gian gần đây mẹ chồng cô rất quan tâm, thi thoảng cô hay bắt gặp Trương Minh Quân đang nói chuyện với mẹ, nhưng tuyệt nhiên không thấy nói gì về việc sẽ nói chuyện với cô cả.
Tuyết Nhi không muốn suy nghĩ nhiều: “Con biết rồi ạ, con sẽ thể hiện thật tốt!”
Chuyện về gia đình chồng... cũng không nên tránh né, dù sao cũng yêu đương rồi, chuyện gì cũng sẽ đến, phải đối mặt với hiện thực thôi.
Chỉ hy vọng là nhà chồng sẽ không quá khắc khe với cô, một người có xuất thân dường như chẳng có gì như cô cả.
Trước khi chuẩn bị đến địa điểm tổ chức Tuyết Nhi đã tranh thủ chụp một tấm ảnh trước gương, sau đó liền gửi tin nhắn cho anh.
“Anh thấy em thế nào?” Cô vừa gửi vừa tủm tỉm cười.
Mái tóc dài xoăn sóng lượn, chiếc váy dạ hội màu bạc lấp lánh ôm sát cơ thể trông thật sang trọng và gợi cảm. Bên ngoài cô khoác thêm một chiếc áo choàng trắng với lông vũ mềm mại ở phần viền áo, làm tổng thể của người mặc trở nên lộng lẫy và quý phái. Quả thực khi nhìn thấy cũng đều khiến cho người ta trầm trồ.
Đoán chắc anh sẽ không trả lời ngay cho nên cô liền tắt di động và cùng mọi người ra ô tô để chuẩn bị bước lên thảm đỏ.
Trên đường đi, lúc đi được nửa đường thì di động cô reo lên tiếng chuông tin nhắn.
“Vô cùng xinh đẹp.”
Chỉ với bốn chữ ngắn ngủi ấy, cô lập tức vui mừng, cả cơ thể như muốn nhún nhảy theo. Nhưng trong xe còn có người, cô buộc phải kiềm chế.
Không lâu trước khi lễ trao giải cuối năm diễn ra.
Phương Hoa đang phải đối mặt với mức án vài năm tù giam, ngoài tội giết người không thành ra còn bị điều tra thêm về tội trốn thuế.
Chỉ riêng tội trốn thuế đã đủ khiến Phương Hoa bị cấm sóng rồi chứ chưa nói đến tội giết người. Tình thế hiện tại của cô ta coi như đã rơi vào đường cùng, đến mức cô ta vẫn còn cố gắng bỏ trốn thay vì đứng ra đối diện với những gì mình đã làm. Chính vì thế mà giờ đây mọi thứ còn trở nên khó khăn hơn với cô ta, khắp nơi đều có hình truy nã của Phương Hoa, ai ai cũng đều biết chuyện này.
Một người từng ở đỉnh cao sự nghiệp, giờ đã rớt xuống một cách không thể nào thảm hại hơn.
Trong khi còn đang bỏ trốn, Phương Hoa muốn làm một chuyện cuối cùng,
dồn hết tâm sức vào nó để khiến một người bị tất cả mọi người quay lưng ngay trong lễ trao giải cuối năm này.
“Tuyết Nhi, tôi chết cô cũng phải chết theo tôi!”
Dường như cô ta không biết hối hận là gì.
Khi Trịnh Ngọc Phương còn phải ăn năn hối lỗi thì người phụ nữ này vẫn cứ cố chấp như vậy.
Tại sao lại thế nhỉ?
Chỉ vì cướp hết ánh hào quang cùng với người đàn ông của cô ta sao?
Ở bên ngoài đang bắt đầu xuất hiện các thông báo cũng như tin tức về vụ bỏ trốn của Phương Hoa, các áp phích, tờ rơi cũng như một số biển quảng cáo khác dần xuất hiện cái tên Phương Hoa này, thậm chí cả trên bản tin thời sự nữa.
Biết sẽ trốn thoát không thành nhưng cô vẫn quyết định làm như vậy.
“Tôi sẽ tiết lộ bí mật lớn nhất của hai người lên trên cõi mạng này.”
“Một cuộc hôn nhân giả tạo, công chúng đều phải biết tới! Phải sỉ nhục hai người, chê cười hai người, đồ lừa dối, đồ lừa đảo, haha..”
Để nói về thời điểm tại sao Phương Hoa lại biết chuyện này, thì phải nói tới khoảng thời gian sau khi cô ta gây náo loạn ở công ty của Trương Minh Quân.
Khi cho người đi tìm hiểu và theo dõi, cô ta phát hiện ra một đoạn CCTV mà hai người từng ở quán cà phê để trao đổi về hôn nhân hợp đồng.
Tuy CCTV không thể nghe được rốt cuộc cả hai đã trao đổi cái gì, nhưng bốn chữ “hợp đồng hôn nhân” xuất hiện rõ ràng trên camera, thì thật sự không có gì để có thể chối cãi được nữa.
Phương Hoa sử dụng một tài khoản ảo rồi ngay lập tức đăng tải nó lên trên mạng.
“Sốc! Trương Minh Quân và Tuyết Nhi thực ra không hề yêu nhau! Bằng chứng của một cuộc hôn nhân giả tạo!”
Hình ảnh hai người ngồi xuống đối diện với nhau, trên bàn là một tờ giấy ghi chữ “hợp đồng hôn nhân” rõ ràng, không mất nhiều thời gian, bài viết đã nhanh chóng được đẩy lên no.1 hotsearch.
Khu vực thảm đỏ vô cùng lộng lẫy, có rất nhiều cánh nhà báo có mặt ở khắp nơi xung quanh để ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ của người nổi tiếng có mặt tại đây.
Ngay khi Tuyết Nhi bước vào, hàng loạt phóng viên đều cố gắng lại gần cô để hỏi những câu tương tự như: “Xin hỏi, cuộc hôn nhân giả giữa cô và Trương Minh Quân là như thế nào vậy?”, “Cô đã biết tin tức trên mạng đều đang nói đến chuyện này chưa?”, “Cô có gì muốn nói ngay lúc này không?”
Hiện trường bắt đầu trở nên hỗn loạn đến mức bảo vệ phải ra sức ngăn lại, còn có người hướng dẫn cũng nhanh chóng dẫn cô vào trong.
Sau khi thoát khỏi đám phóng viên, Tuyết Nhi không ngừng suy nghĩ mãi.
“Sao chuyện đó lại bị lộ ra vậy?” Cô nhíu chân mày lại, đôi bàn tay nắm chặt vạt váy, cả người khẽ run lên.
Vì chuyện này đến rất bất ngờ nên cô đã không thể suy nghĩ được gì trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy.
Người hướng dẫn đưa cô đến vị trí ghế ngồi của mình, hiện giờ nơi này có rất đông khán giả, khi nhìn thấy cô thì đều xì xào bàn tán, trong lòng cô hiện tại đang thấp rất thỏm.
“Bà nội... bố mẹ chồng... mọi người trong nhà đã biết chuyện này chưa..”
Nhất là bà nội, cô sợ nếu như bà biết được thì sẽ thất vọng, suy nghĩ quá nhiều... huống hồ bà vẫn còn bị bệnh nữa.
Trong lúc đang căng thẳng, màn hình di động đột nhiên sáng lên.
Tuyết Nhi không kìm được mà mở ra, là Trương Minh Quân nhắn cho cô.
“Đã có anh giải quyết rồi, em đừng lo lắng nghĩ ngợi nhiều nhé, hãy chỉ tập trung vào lễ trao giải thôi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]