Mèo Con, ta biết là ngươi rất tức giận. Nhưng ngươi có thể nghe ta giải thích được không?”
Giải thích, giải thích, còn có cái gì để giải thích đây. …
Nghĩ tới đây, Triển Chiêu không khỏi oán hận đá Bạch Ngọc Đường một cước thật mạnh.
A!
Sầu dữ tây phong ứng hữu ước
Niên niên đồng phó thanh thu
Cựu du liêm mạc ký dương châu
Nhất đăng nhân trứ mộng
Song yến nguyệt đương lâu
La đái uyên ương trần ám đạm
Canh tu chỉnh đốn phong lưu
Thiên nhai vạn nhất kiến ôn nhu
Sấu ứng duyến thử sấu
Tu diệc vi lang tu
(U sầu đáp lời ước hẹn với gió tây
Tìn báo thanh thu đến như mọi năm
Dạo bước qua tấm mành che, nhớ về Dương Châu
Bóng người trước ánh đèn tựa như trong mộng
Đôi chim yến hướng về ánh trăng
Giương tấm lưới ảm đạm bắt lấy đôi uyên ương
Mong sao thói phong lưu sớm đổi thay
Chân trời xa xăm biết đâu gặp được ôn nhu
Gầy xin ứng đôi duyên phận với gầy
Xấu hổ cũng chỉ vì người xấu hổ mà thôi)
Tiết xử thử (Khoảng 22-25/08) đi qua nhường chỗ cho tiết Bạch lộ (Khoảng 8-22/09)
Trong chốc lát, vạn vật tựa hồ như khoác lên một tấm áo đìu hiu cô quạnh.
Mấy ngày nay, Khai Phong phủ vẫn đều rất an tĩnh.
Nguyên nhân an tĩnh không phải vì Triển Chiêu ra ngoài ban sai, cũng không phải vì Bạch Ngọc Đường phải đi lo công vụ
Hai người họ đều đang ở trong phủ.
Chỉ là, không biết xảy ra chuyện gì, ngày thứ hai sau khi Triển Chiêu từ Tô Châu trở về, trên mặt không hề thấy nổi một biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tuy-khuyet-anh-tinh-tu-kiem-sinh/99899/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.