Triển Chiêu vươn tay hất nhẹ cách hoa trên nền tuyết, bàn tay hắn đưa đến phía trên đóa hoa yếu đuối, nhưng bỗng chốc dừng lại, màu trắng này, hình như bất biến trên người Bạch Ngọc Đường, màu trắng thuần khiết không nhiễm lấy một hạt bụi, nhẹ nhàng phủ lên trên cánh hoa sắc đỏ, cực kỳ đối lập, nhưng cư nhiên vẫn cảm giác được sự hòa hợp, hình như bạch sắc như tan vào bên trong hồng sắc
Nhất dạ tương tư
Thủy biên thanh thiển hoành chi sấu
Tiểu song như trú
Tình cộng hương câu thấu
Thanh nhập mộng cảnh
Thiên lý nhân trường cửu
Quân tri phủ
Vũ sạn vân sậu
Cách điều hoàn y cựu
(Dịch nghĩa, ta dốt nhất dịch thơ, đừng chọi đá ta)
Một đêm tương tư
Dòng nước trong nhạt màu chảy qua mảnh đất khô cạn
Nắng trời xuyên qua song cửa nhỏ
Hương, tình thấu triệt
Thanh lặng mà đi vào cảnh mộng
Tự thuở xưa ngàn năm như đã rõ
Hỏi người liệu có biết hay chăng
Mây mưa vần vũ trách oán
Phẩm cách hãy còn mãi như xưa
Ngày hôm nay sơ lục tháng giêng (6/1),đúng vào lập xuân
Từng tầng hơi tuyết mỏng nhàn nhạt phủ lên mặt trên điểm xuyến cho sắc mai hồng. Gốc mai này là do Bạch Ngọc Đường mang đến nhân giống trồng trong hậu viện. Triển Chiêu cũng không hiểu rõ, tiểu bạch thử này vì sao lại muốn trồng loại hoa này tại một địa phương chướng mắt như nơi đây. Cành hoa nghiêng nhánh thưa thớt, sắc hoa nhàn nhạt tỏa đều, cứ mỗi một đợt mạt tuyết ghé qua là không biết bao cánh hoa theo gió phất phơ thu liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tuy-khuyet-anh-tinh-tu-kiem-sinh/99890/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.