Sau khi học chung sách với con Vy một thời gian, tôi mới biết nó thích vẽ vào những cuốn sách, nhất là sách Ngữ Văn. Nó thường vẽ thêm râu quai nón, kính mắt hay những điếu thuốc vào ảnh chân dung của mấy ông tác giả. Hoặc nếu có thời gian, nó sẽ vẽ thêm cả quần áo bên dưới và khung cảnh xung quanh một cách chi tiết nhất có thể. Con Vy vẽ rất đẹp nên tôi không ngại để nó mặc sức trang điểm cho cuốn sách của mình. Tuy nhiên, tôi lại ít khi làm điều tương tự trong sách của nó. Tôi vẽ không được đẹp lắm, còn theo nhận xét chính xác của nó thì tôi vẽ khá xấu.
Có lần, cô Mỹ Thuật cho bài tập về nhà là vẽ chân dung một người bạn, cả hai chúng tôi đều không ngần ngại chọn nhau làm người mẫu. Kết quả là tôi và nó không ai nhận ra nhau trong bức vẽ của người còn lại. Tôi là người vẽ trước, mặc dù đã cố gắng hết sức để diễn tả khuôn mặt của nó trong bức tranh của mình, nhưng có một vài chi tiết vẫn bị lệch đi theo một hướng nào đó mà tôi sửa mãi không được. "Đẹp lắm" - Nó nói sau khi xem bức tranh của tôi. Sau đó, đến lượt tôi ngồi làm mẫu, và nó chỉ mất hai mươi phút để vẽ xong.
- Mày vẽ ai vậy? - Tôi hỏi. Trong bức tranh là một cậu bé có gương mặt gần như hình vuông, hai tai nhọn hoắc, đôi mắt ti hí, cái mũi xẹp lép và hàm răng hô thấy rõ.
- Mày. - Nó chỉ tôi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tuong-vy-mua-ha/2546091/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.