Tôi không biết là nó không có tên thật, hoặc tên của nó là Chó, hoặc cũng có thể bà lão không muốn chúng tôi gọi lại cái tên cũ của nó nên mới nói như thế. Con Vy hỏi tôi sao lấy xe lâu vậy và tôi nói chuyện ăn uống của con Maxi cho nó nghe. Nó nói muốn đem con chó về nuôi và tôi phải chạy vào lần nữa hỏi ý kiến bà cụ. "Ừ, mấy đứa dắt nó đi được thì cứ dắt, chứ để nó nằm đó tắm mưa tắm gió cũng tội" - Bà nói. Chúng tôi tháo sợi xích nhỏ đang buộc vào cổ con chó rồi dắt đi, nhưng được khoảng chục bước chân thì nó ghì lại. Nó sủa lớn một tiếng nhìn chúng tôi, rồi lại nhìn về cái tiệm sách cũ. Nó không muốn rời khỏi nơi đó. Con Vy thả sợi xích nhỏ trong tay ra và con chó chạy thẳng về bậc thềm nó vẫn thường nằm. Lâu rồi không chạy nhảy, nó mất đà và lao vào cánh cửa sắt kêu "loảng xoảng". Nhưng nó không hề đau đớn, nó quay lại nhìn chúng tôi, sủa "gâu gâu" hai tiếng rồi há cái mõm, thè lưỡi ra và quẫy đuôi liên tục, rồi sau đó lại sủa lên hai tiếng.
- Về nhà thôi. - Con Vy nói.
Chúng tôi cứ thế chăm sóc cho con Maxi ngày này qua tháng nọ. Con chó cũng dần dần vui vẻ trở lại, nó bắt đầu chạy nhảy chơi đùa nhiều hơn, nhưng không bao giờ chạy quá xa cái tiệm sách cũ. Nó sẽ sủa hai tiếng khi thấy chúng tôi đến và cũng làm như vậy để tiễn chúng tôi ra về. Cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tuong-vy-mua-ha/2546048/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.