Editor: Hắc Nguyệt.
Sáng sớm hôm sau một tiếng kêu hoảng sợ vang lên, đánh thức tất cả mọi người trong miếu.
Hạ Vũ Phong gạt bụi cỏ ra, chỉ thấy binh lính toàn thân đen xì, vẻ mặt vẫn cứng ngắc như cũ mang theo vô vàn hoảng sợ.
“Điện hạ, hắn là binh lính phụ trách gác đêm đêm qua, có thể đêm khuya đi tiểu bị rắn độc cắn.”
Vài binh lính nâng thi thể đi ra, sau khi kiểm tra liền kết luận đây là một chuyện ngoài ý muốn.
Nhìn chằm chằm binh lính mở to cái miệng trừng lớn con mắt, Hạ Vũ Phong cau mày, cảm giác có cái gì đó không đúng, nhưng lại nghĩ không ra.
Chợt nhớ đến cái gì, trầm giọng hỏi: “Lý cô nương đâu?”
Một tiên lính quèn từ trong miếu chạy ra: “Bẩm điện hạ, không thấy Lý cô nương đâu.”
Ban đêm ngủ rất say, nửa đêm phát sinh cái gì cũng không ai phát hiện, nếu binh lính bị rắn cắn chết, thì sao lại có đủ loại biểu tình hoảng sợ như vậy?
Nhất định là còn gặp chuyện gì đó rất đáng sợ!!!
Nhớ đến cái gì, Hạ Vũ Phong không để ý vết thương trên người, ra lệnh đi tìm Lý cô nương.
Mọi người tản ra, ở bốn phía tìm tung tích Lý cô nương, một mình Hạ Vũ Phong tiến vào rừng cây sương khói lượn lờ, chợt nghe phía xa có thanh âm nước chảy.
Có người ẩn nấp đằng sau rừng cây.
Hạ Vũ Phong nắm chặt chuôi kiếm tung người nhảy, không ngờ, hiện ra trước mặt lại là một hình ảnh hương diễm .
Được rừng cây bao bọc, là một tiểu Ôn tuyền nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tu-phieu-linh-nuoc-tu-luu/52612/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.