Uyển Ni ở lại thôn Nguyệt Đằng thêm một tuần nữa rồi mới theo anh về thành phố. Cô buồn khi phải rời xa nơi đây nhưng vào một ngày nào đó cô sẽ quay lại để thăm mọi người.
Biệt thự Đằng Viên
Anh vừa dắt cô vào đã thấy mọi người tập trung ở đó. Thượng Quan Vũ bước nhanh lại, trách cứ cô
- Có phải em muốn anh lên cơn đau tim mà chết em mới thôi những hành động ngu ngốc này?
Uyển Ni cúi gầm mặt
- Anh hai, em xin lỗi!
- Sao lại mắng con bé, Tiểu Ni mau qua đây với ta.
Mặc phu nhân dịu dàng nói, anh dẫn cô qua để ngồi xuống.
Ngồi nói chuyện được một lúc thì ai cũng ra về, tất nhiên không phát hiện ra sự khác thường của cô. Đợi mọi người về hết anh mới hỏi cô
- Tại sao không nói cho họ biết về chuyện của em?
- Em không muốn họ lo lắng cho mình.
Nhưng người ta thường nói, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén sao? Chuyện cô không nhìn thấy nhanh chóng mọi người liền biết. Họ sửng sốt, nhưng nhiều hơn là đau lòng. Dù gặng hỏi thế nào cô cũng không nói, trong thời gian cô bỏ đi đã xảy ra chuyện gì. Cho đến một hôm, Tư Đồ Mỹ đến chơi.
Trong biệt thự chỉ có mình cô, mọi người đều có công việc của mình. Còn Mặc Tân Thành hôm nay có cuộc họp quan trọng nên phải đến công ty từ sớm.
Tư Đồ Mỹ nhìn cô, khổ sở nói
- Uyển Ni, tôi thua rồi. Thua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tu-dang-tuong-vy-trang/2086538/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.