Sáng hôm sau, mặt trời lên tới đỉnh cô mới tỉnh dậy. Cảm giác đầu tiên khi tỉnh dậy là toàn thân đau nhức, đặt biệt là phía dưới chỉ cần động nhẹ đã khiến cô đau đến thốn tim.
Mặc Tân Thành nằm bên cạnh đã tỉnh, anh nghe tiếng la đau của cô thì vội hỏi
- Đau lắm hả em?
Không nói thì thôi, khi nói làm cô đỏ bừng cả mặt. Không nghe thấy tiếng cô, anh vội giơ tay lên muốn ôm cô vào lòng thì cô đã chụp lấy tay anh, mỉm cười ngọt ngào
- Em không sao.
- Vậy sao không lên tiếng, làm anh lo lắng.
Do anh không nhìn thấy được nên biểu cảm trên mặt cô lúc này anh hoàn toàn không biết đó là đau khổ. Uyển Ni im lặng dựa vào lòng ngực ấm áp của anh, hốc mắt đã nổi lên một tầng sương. "Tân Thành, em hi vọng thời gian ngừng trôi, để em được bên anh mãi"
......
.......
Hai ngày sau
Cuối cùng ngày phẫu thuật thay giác mạc cho anh cũng tới, mọi người ai cũng tới đông đủ. Trước khi vào phòng phẫu thuật, Mặc Tân Thành nắm chặt tay cô
- Ni Ni, hứa với anh. Khi tháo băng mắt, người đầu tiên anh nhìn thấy là em được không?
Uyển Ni mím môi, rồi gật đầu
- Được.
Nhận được sự hứa hẹn của cô, anh mới buông cô ra để đi vào trong. Cùng lúc, cô cũng lấy cớ đi vệ sinh nhưng thực tế...
Trong phòng phẫu thuật
- Thượng Quan tiểu thư, cô chắc chắn chứ?
Bác sĩ chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tu-dang-tuong-vy-trang/2086535/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.