Ta đang nhớ đến chuyện lúc trước Liễu Dự có hỏi ta có tin rằng trên đời này có chuyện hoán đổi linh hồn không,
khi đó ta còn không để ý đáp lại hai chữ: không tin. Bây giờ xem ra phò mã của ta có khả năng dự đoán hơn ta.
Nhưng mà…
Lúc này Minh Nhuận đột nhiên nói: “Này là ta bắt chước chữ viết Ôn Diễn, công chúa nhìn có thấy giống không?”
Ta đưa mắt ngơ ngẩn nhìn y.
Minh Nhuận lại nói: “Vừa nãy sở dĩ không muốn để công chúa xem là sợ công chúa hiểu lầm.” Mặc dù lúc này
Minh Nhuận nói không đổi sắc, nhưng ta vẫn có thể nhìn ra tia lo lắng hắn che dấu trong mắt.
Ta lại cúi đầu nhìn tờ giấy trong tay, rồi sau đó đem nó trả lại cho Minh Nhuận, ta cố làm ra vẻ không thèm để ý
đến, khẽ cười nói: “Chỉ giống tám phần thôi, hai chữ ‘hồng đậu’ bắt chước rất giống, nhưng hai chữ ‘nam quốc’ thì
không giống phong vận của Ôn tiên sinh.” Dừng lại, ta ngáp một cái, “Giờ không còn sớm nữa, ta cũng mệt rồi,
huynh đi nghỉ sớm đi.”
Ta rời khỏi phòng Minh Nhuận, đi thẳng một mạch về phòng mình, ta không nhịn được ngồi tại nơi cửa sau, trong
lòng ngoài chấn động ra còn có vui mừng. Dù cho Minh Nhuận không chịu thừa nhận, còn vụng về che dấu như thế
nhưng ta biết Minh Nhuận chính là Ôn Diễn, tuy hoán đổi linh hồn là chuyện quá mức hoang đường, nhưng Ôn
Diễn là thiên nhân, nó có xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trung-hoan/2199220/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.